Chương trước
Chương sau
Trận chiến nảy lửa đang được tiến hành trong làng du lịch suối nước nóng.
Bất quá, khiến cho mọi người không tham dự, đứng xem ở phía xa bất ngờ nhất chính là. Phe tháo chạy cũng không phải là Phong Sơn phái mới thành lập gần đây. Mà lại chính là Âm Kiệt phái với hung danh vang xa.
Trường cảnh nghiêng hẳn về một bên như thế. Khiến cho mọi người đứng xem đưa mắt nhìn nhau, tựa hồ như không dám tin vào những gì đã thấy.
Mặc dù Tần Thiên Long dẫn theo năm trăm đệ tử tinh nhuệ của Âm Kiệt phái tới đây. Nhưng vô luận thực lực hay kinh nghiệm chiến đấu của bọn chúng, đều không tốt hơn nhóm đệ tử Phong Sơn phái là bao.
Hơn nữa, cái kiếm trận âm tà trước đó, đã bị Trương Văn Trọng phát hiện ra, tính kế phá hủy rồi.
Lúc này, đám đệ tử Âm Kiệt phái đang bị Viêm Dương Kim Quang trận gắt gao vây kín. Cả đám thân bị hãm ở trong trận, chân tay luống cuống, trận hình rối loạn. Tự nhiên là không thể phá vỡ nổi thế công do Tô Hiểu Hồng cùng ngũ độc yêu, suất lĩnh đệ tử Phong Sơn phái, đệ tử Hà Phi Quan tràn đến.
Trong khoảng thời gian ngắn, đám đệ tử Âm Kiệt phái lần lượt từng người...từng người ngã xuống. Thanh âm rên la thảm thiết, vang lên không dứt bên tai. Máu tươi cũng nhuộm đầy trên mặt đất.
Giờ phút này, làng du lịch suối nước nóng xinh tươi yên bình, đã trở thành một cái địa ngục trần gian.
May mắn địa phương này khá hẻo lánh, hơn nữa lúc trước khi phát động Viêm Dương Kim Quang trận, Trương Văn Trọng đã hạ một đạo cấm chế ngăn cản tầm nhìn. Cho dù có người bình thường tiến vào trong làng, cũng không thể nghe hoặc nhìn thấy tình cảnh hỗn chiến ở nơi đây. Kể từ đó, cũng tránh được nhiều phiền toái không cần thiết.
Đương nhiên, đạo cấm chế này chỉ hữu hiệu đối với người bình thường. Còn với đám người tu chân đến tham dự buổi đấu giá thì vẫn rõ ràng trông thấy quang cảnh bên trong trường hỗn chiến. Đây cũng là do Trương Văn Trọng cố tình khai thông, hắn muốn nhân dịp này, giương cao uy danh cho Phong Sơn phái!
Hiển nhiên, tính toán này của Trương Văn Trọng đã cực kỳ thành công. Giờ khắc này, nhóm tu chân giả đứng xem ở bên ngoài, không một ai là không trợn mắt há mồm, thần tình khiếp sợ.
"Phong Sơn phái quả nhiên đáng sợ, thế nhưng lại là một môn phái mới được thành lập gần đây sao? Theo ta nhớ, ngày Phong Sơn phái chiêu cáo thiên hạ, còn chẳng có người nào đến tham dự! Ngắn ngủi lúc sau, không ngờ đã có mấy môn phái cường hãn nguyện ý kết minh cùng bọn hắn. Điều này thật là khó tin ah!"
"Cái gã mập mạp đeo giáp lưng kia cũng là đệ tử của Phong Sơn phái sao? Thực lực của hắn rất mạnh ah! Chỉ sợ tu vi đã ngoài Luyện Hư kỳ rồi. Và cả cái tên thân hình gầy yếu, sử dụng hỏa hệ chú pháp kia nữa, tu vi cũng đã nằm ngoài Hóa Thần kỳ đi? Phong Sơn phái bất quá chỉ là một môn phái mới thành lập, tại sao lại nắm giữ nhiều cao thủ như thế nhỉ?"
"Xem ra, hôm nay Âm Kiệt phái sẽ thê thảm rồi. Lúc trước ta đã từng nghe nói qua, Phù Bảo Tông là bị Phong Sơn phái tiêu diệt. Nguyên bản ta còn không tin tưởng lắm. Bởi vì môn phái tu chân mới thành lập, tuyệt đối không đủ khả năng để tru sát một tông phái bài danh trong Địa Tự Hào. Nhưng hôm nay tận mắt chứng kiến, ta nghĩ mình đã sai lầm rồi!"
Trong lúc khiếp sợ, mọi người đứng quan chiến bên ngoài, cũng đã có một tầng nhận thức mới về thực lực của Phong Sơn phái. Nguyên bản, có một số ít người không muốn an phận, cũng vội vàng thu hồi tâm tư ngay tức thì.
Trận chiến trong làng du lịch suối nước nóng, thời khắc này đã bước sang giai đoạn kết thúc rồi.
Năm trăm gã đệ tử tinh nhuệ của Âm Kiệt phái do Tần Thiên Long suất lĩnh, đã gục muốn gục ngã trong vũng máu, mà Âm Kiệt Thập Nhị Sát cũng chỉ còn lại có ba người. Cả bọn đều dính trọng thương, mệt mỏi tới cực điểm, tùy thời sẽ gục ngã xuống dưới mặt đất thôi.
Lúc này, đã không còn nghe thấy tiếng la hét rung trời nữa. Thay vào đó chính là một loại không khí trầm lắng đáng sợ. Trong không gian, ngoại trừ tiếng gió thổi "xuy xuy" lạnh buốt, thì cũng chỉ còn nghe thấy thanh âm thở dốc nặng nề, rất nhỏ của bốn người Tần Thiên Long.
Tần Thiên Long thở hổn hển từng ngụm, hắn cảm giác linh lực trong cơ thể đã sắp tiêu hao hết rồi. Liếc mắt nhìn ba người trong Thập Nhị Sát, tình huống đều cùng mình không sai biệt lắm.
"Không nghĩ ra, thực lực của Phong Sơn phái lại cường hãn như vậy. Chỉ sợ, tánh mạng của ta sẽ kết thúc tại đây. Âm Kiệt Phái truyền thừa mấy trăm năm cũng bị hủy ở trong tay ta..." Tần Thiên Long hổn hển nói.
Tần Thiên Long trợn trừng đôi con ngươi tràn đầy tia máu, nhìn Trương Văn Trọng đứng ở ngoài vòng chiến cục.
Tuy rằng, từ đầu đến cuối Trương Văn Trọng chỉ chắp tay sau lưng đứng xem. Nhưng Tần Thiên Long lại biết, sở dĩ phe bên mình bị rơi vào tràng cảnh thê thảm này, toàn bộ đều là do Trương Văn Trọng ban tặng.
"Kẻ này, tuyệt đối không phải là nhân vật tầm thường, cũng không biết rốt cuộc hắn dùng loại phương pháp nào, để che giấu đi thực lực của bản thân..."
"Chẳng lẽ...kẻ này chính là Trương Văn Trọng theo trong miệng hai vị đại nhân nói đây sao?" Đột nhiên hai mắt Tần Thiên Long sáng ngời, lẩm bẩm: "Đúng vậy...là hắn...nhất định là hắn rồi...tốt lắm...cho dù ta có phải chết, cũng muốn kéo hắn đi theo."
Ngay lúc này, Tiêu Đồ, Minh Xà cùng mấy người Lục Hòe, cũng hướng về phía bốn người Tần Thiên Long mà khởi phát thế công lăng lệ.
Đưa mắt nhìn cường địch phóng đến, trên mặt Tần Thiên Long cũng không có thấy vẻ hoảng loạn. Đôi con ngươi giăng kín tơ máu trong mắt, đột nhiên lại bắn ra hai đạo hàn quang âm lãnh.
Hắn vung mạnh tay phải lên, tức thì một loại vật phẩm trông giống quyển trục, cũng hiện ra ở trong lòng bàn tay của hắn. (quyển trục là một loại chú thuật viết trên tranh vải, sau đó cuộn thành hình trụ, giống như các quyển trục phép thuật của ninja thời xưa.)
"Muốn diệt trừ Âm Kiệt phái chúng ta, đâu phải chuyện dễ dàng như vậy! Ta muốn tất cả các ngươi, đều theo ta xuống dưới hoàng tuyền...ha ha ha..." Tần Thiên Long cuồng tiếu gào lên. Đồng thời cũng giải trừ phong ấn trên mặt quyển trục. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyentop.net
Đám người Lục Hòe đã nhận ra, quyền trục nằm trong tay của Tần Thiên Long, đang tản mát ra yêu lực thô bạo màu huyết hồng...
Đây là pháp bảo gì vậy?
Trong đầu mọi người đều hiện lên một cái nghi vấn giống nhau. Nhưng rất nhanh sau đó, bọn họ đã nhớ tới một tin đồn có liên quan đến Âm Kiệt Phái, sắc mặt tức thì biến thành tái nhợt, cũng có người tỉnh táo kinh hô lên:
"Đây...đây là Tử Vi Âm Sát Quyển Trục...Tên hỗn đản Tần Thiên Long kia muốn đồng vu quy tận cùng chúng ta...mau thoái lui...nhanh lên..."
Dưới sự kinh hãi, đám người Lục Hòe chẳng còn quan tâm đến việc truy sát Tần Thiên Long nữa. Trong đầu bọn hắn chỉ có duy nhất một ý niệm, đó chính là phải thoát ra khỏi phạm vi oanh phá của Tử Vi Âm Sát Quyển Trục.
Thấy tình huống hoảng loạn trước mắt, Tần Thiên Long điên cuồng cười nói: "Muốn chạy ư? Vậy xem các ngươi chạy nhanh, hay là ta khởi động Tử Vi Âm Sát Quyển Trục nhanh hơn nhé!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.