Chương trước
Chương sau
Bốn người béo hòa thượng híp mắt lại quan sát Lâm Hải trang viên phía sau, không giải thích được nói: "Xem tình huống, so sánh với đêm qua cũng không có gì khác nhau, vì sao lại có vấn đề?"
Trương Văn Trọng nói: "Chính bởi vì tình huống hiện tại không có vẻ gì khác với đêm qua, cho nên mới có chuyện. Các vị cũng đừng quên, đêm qua bọn hắn đã chết mất ba mươi người. Vô luận như thế nào cũng không khả năng không hề phản ứng, tình huống cũng giống như hôm qua. Trừ phi...bọn hắn đã bố trí cạm bẫy chờ chúng ta tự chui đầu vào!"
"Cạm bẫy?" Bốn người béo hòa thượng nghe vậy cả kinh.
Trương Văn Trọng cũng không nói tiếp, nheo mắt lại dụng tâm cảm thụ linh khí dao động quanh mình. Từ sau khi rảo bước tiến lên Dưỡng Khí Cảnh của Y Giám Tâm Kinh, cảm ứng của hắn đối với linh khí rất nhạy cảm. Tuy rằng lúc này bởi vì sử dụng Tàng Nặc Phù, không thể tùy tiện đơn giản sử dụng linh lực, thế nhưng cũng không gây trở ngại hắn cảm nhận linh khí dao động quanh thân.
Rất nhanh, Trương Văn Trọng đã nhận ra linh khí dao động quanh thân đúng thật đã có chuyện. Lại trải qua một phen tỉ mỉ tra xét, hắn cười lạnh nói: "Quả nhiên không ngoài sự sở liệu của tôi, bảy vu sư kia đều là mồi! Từ một chỗ bí mật gần đây, còn cất giấu năm vu sư Nguyên Anh kỳ và mười tám vu sư Kim Đan kỳ. Trận thế như vậy, thật đúng làm cho tôi có chút sợ hãi a. Xem ra, Vu Pháp Liên Minh đã thực sự nổi giận với chúng ta, không diệt trừ chúng ta thì thề không bỏ qua."
Bốn người béo hòa thượng nghe vậy kinh hãi, đều đè thấp thanh âm nói: "Cái...cái gì?"
"Trong chỗ tối ẩn nấp năm vu sư Nguyên Anh kỳ và mười tám vu sư Kim Đan kỳ? Trời ạ, chỉ dựa vào năm người chúng ta, làm sao có thể đấu qua bọn họ?"
"Cũng may chúng ta không tùy tiện tiến lên, bằng không dù có trưởng bối sư môn ban cho pháp bảo cũng không chống nổi."
"Trương tổ phó, hiện tại chúng ta nên làm gì bây giờ? Hay là chúng ta lui trước? Tôi cũng không tin, Vu Pháp Liên Minh có thể kiên trì mỗi ngày đều làm được như vậy!"
Trương Văn Trọng thoáng trầm ngâm, cười lạnh nói: "Nếu bọn hắn muốn dùng kế sách bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình phía sau, như vậy chúng ta cứ tương kế tựu kế, thừa dịp hai vu sư Hóa Thần kỳ còn chưa tới, đem đoàn người này một lưới bắt hết!"
Béo hòa thượng kinh ngạc nói: "Một lưới bắt hết? Trương tổ phó, anh đang nói giỡn sao? Chỉ dựa vào năm người chúng ta, làm sao có thể đem năm vu sư Nguyên Anh kỳ và mười tám vu sư Kim Đan kỳ một lưới bắt hết? Hơn nữa nếu như bọn hắn đã thiết lập cạm bẫy, như vậy hai trăm vu sư Kết Đan kỳ còn lại khẳng định cũng đang ở gần đây đợi lệnh, tùy thời đều có thể vây quanh chúng ta! Cho đến lúc đó, chỉ sợ một lưới bị bắt hết chính là năm chúng ta."
Tam Si nói: "Trương tổ phó, anh có phải đã nghĩ ra biện pháp gì?" Trương Văn Trọng cũng không giải thích nhiều, chỉ nói: "Không sai, tôi đích thật có một biện pháp. Bốn người ở lại đây trông chừng bọn hắn, ngàn vạn lần đừng để bại lộ. Tôi đến Tây Sơn chuẩn bị, sau khi thu được tin tức của tôi, các vị dẫn dụ bọn hắn đến Tây Sơn." Hắn từ trong Càn Khôn Hồ lấy ra một bình sứ nhỏ, giao cho bốn người béo hòa thượng: "Bên trong bình sứ này có bốn viên đan dược, có thể trong khoảng thời gian ngắn đề thăng linh lực cho các vị, vì thế các vị đừng tham chiến, chỉ cố gắng dẫn dụ bọn hắn đến Tây Sơn là được!"
"Tốt." Bốn người béo hòa thượng cùng gật đầu đáp.
Nhờ vào Tàng Nặc Phù, Trương Văn Trọng lặng yên không chút tiếng động rời khỏi nơi đó, sau đó gỡ xuống Tàng Nặc Phù, hiện ra thân hình, thúc đẩy linh lực dùng tốc độ mà người thường khó nhìn thấy, hướng Tây Sơn của Penang bay nhanh đi.
Sở dĩ Trương Văn Trọng muốn đến Tây Sơn, chính bởi vì phát hiện địa thế Tây Sơn rất thích hợp để cấu trúc trận pháp. Ý nghĩ của hắn kỳ thực rất đơn giản, chính là muốn đem cả Tây Sơn biến thành một tòa trận pháp uy lực siêu quần. Sau đó dẫn dụ người của Vu Pháp Liên Minh tới, mượn uy lực trận pháp giết chết hết bọn hắn!
Đêm khuya trên Tây Sơn một mảnh vắng vẻ, Trương Văn Trọng nhìn quanh bốn phía, sau khi xác định nơi này không có người ngoài, hắn lấy ra Hỗn Độn Lô, lại biến trở lại nguyên dạng, lập tức lấy ra đủ loại linh tài liệu bên trong Càn Khôn Hồ, ném hết toàn bộ vào bên trong Hỗn Độn Lô, luyện hóa trở thành tài liệu cấu trúc linh trận cần thiết.
Trương Văn Trọng chuẩn bị cấu trúc Bắc Đẩu Địa Sát Trận trên Tây Sơn.
Linh trận này, ít nhất cần bảy tử trận, nếu hoàn toàn thì cần tới bảy mươi hai tử trận. Số lượng tử trận càng nhiều, uy lực cũng lại càng mạnh. Mà một khi cấu trúc hoàn thành bảy mươi hai tử trận, như vậy uy lực toàn trận sẽ tăng gấp mấy lần, mượn uy lực của linh trận, diệt trừ năm vu sư Nguyên Anh kỳ cùng mười tám vu sư Kim Đan kỳ, thêm hai trăm vu sư Kết Đan kỳ, cũng không phải là chuyện khó khăn. Dù hai vu sư Hóa Thần kỳ đúng lúc chạy tới, Trương Văn Trọng cũng có thể dựa trên cơ sở của Bắc Đẩu Địa Sát trận, lại bỏ thêm một Bắc Đẩu Thiên Cương trận, kể từ đó, liền biến thành Bắc Đẩu Thiên Cương Địa Sát trận! Uy lực càng tăng!
Rất nhanh, Hỗn Độn Lô đã luyện chế xong tài liệu cấu trúc Bắc Đẩu Địa Sát trận. Trương Văn Trọng cũng bắt đầu chạy tới chạy lui trên Tây Sơn, dùng những linh tài liệu ở trên Tây Sơn cấu trúc ra một tử trận lại một tử trận. Dưới ánh trăng sáng tỏ chiếu rọi, cả tòa Tây Sơn dần hiện ra quang mang bảy màu. Hoàn hảo những luồng ánh sáng này tương đối nhạt, ở cách xa cũng nhìn không thấy. Bằng không người của Vu Pháp Liên Minh rất có khả năng bởi vì vậy mà sinh ra cảnh giác.
Dù đã có tu vi Nguyên Anh kỳ, Trương Văn Trọng cũng bận rộn suốt hai tiếng đồng hồ, mới có thể cấu trúc hoàn tất bảy mươi hai tử trận của Bắc Đẩu Địa Sát trận. Ở ngay trận nhãn, Trương Văn Trọng để cho mình đến tọa trấn thủ trận.
Sau khi cấu trúc xong Bắc Đẩu Địa Sát trận, Trương Văn Trọng thở hổn hển vài hơi, cấu trúc linh trận kỳ thực cũng cực kỳ hao tổn linh lực và tinh lực, nhất là trong khoảng thời gian ngắn như vậy, cấu trúc ra một đại trận, phải tiêu hao tinh lực càng kinh người. Nếu đổi lại là bốn người béo hòa thượng, dù bọn họ có biết làm sao cấu trúc Bắc Đẩu Địa Sát trận, dù bọn họ cũng có đủ tài liệu, chỉ sợ không dùng mười ngày nửa tháng công phu, cũng đừng mơ tưởng cấu trúc ra được trận pháp này. Hơn nữa dù là có cấu trúc ra được, bọn họ cũng bởi vì tinh lực cùng linh lực tiêu hao quá độ, phải nằm trên giường tĩnh dưỡng một đoạn thời gian rất dài. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyentop.net
Lấy điện thoại cầm tay ra, Trương Văn Trọng nhắn một tin tức bắt đầu hành động cho Tam Si, sau đó khoanh chân ngồi xuống điều tức, dự định dưỡng sức chờ đợi.
Không bao lâu, thân ảnh bốn người béo hòa thượng đã xuất hiện trong phạm vi tầm nhìn của Trương Văn Trọng. Nhìn dáng vẻ bốn người bọn họ rất chật vật, phía sau còn có một đám vu sư của Vu Pháp Liên Minh đuổi theo. Người truy theo đầu tiên, chính là năm vu sư Nguyên Anh kỳ và mười tám vu sư Kim Đan kỳ.
"Đàn cá mắc câu!" Trương Văn Trọng đứng dậy, khóe miệng dâng lên một tia cười nhạt.
Bốn người béo hòa thượng từ rất xa đã nhìn thấy hắn, trực tiếp chạy tới trước người hắn, thở hổn hển nói: "Trương tổ phó, may mắn không làm nhục mệnh. Chúng tôi đã chiếu theo lời anh phân phó, dụ dỗ bọn hắn đến đây. Kế tiếp chúng ta nên làm như thế nào?"
Trương Văn Trọng nói: "Khổ cực các vị, ngồi xuống nghỉ ngơi một chút đi."
"Ách? Ngồi xuống? Nghỉ ngơi một chút?" Bốn người béo hòa thượng nhất thời trợn tròn mắt, đám người của Vu Pháp Liên Minh đã đuổi tới, làm sao còn có thể ngồi nghỉ ngơi? Trương tổ phó không phải đầu óc bị hôn mê chứ?
Ngay khi bọn họ còn đang ngạc nhiên suy đoán, người của Vu Pháp Liên Minh cũng nhìn thấy thân ảnh của bọn họ và Trương Văn Trọng, đều đắc ý kêu la lên:
"Ha ha, cho các ngươi chạy, cùng đường rồi sao?"
"Lên! La Lan đại sư nói qua, ai giết những người này, truyền thụ cho người đó một bộ công pháp lợi hại."
"Hai người nữ là của ta, các ngươi đừng giành với ta."
Đối mặt những thành viên hung thần ác sát của Vu Pháp Liên Minh, trên mặt Trương Văn Trọng không có chút sợ hãi, đợi khi những người kia toàn bộ tiến nhập vào trong phạm vi của Bắc Đẩu Địa Sát trận, hắn mạnh mẽ giơ lên tay phải, lớn tiếng quát: "Bắc Đẩu Địa Sát trận toàn bộ khởi động."
Bảy mươi hai tử trận của Bắc Đẩu Địa Sát trận, toàn bộ phóng xuất một mảnh ánh sáng chói mắt, lập tức toàn bộ cảnh tượng trên Tây Sơn đều bị biến đổi. Vô số thiểm điện, đá rơi, lửa nóng, gió gào, cát độc, hàn băng đột nhiên trống rỗng xuất hiện, hướng các thành viên của Vu Pháp Liên Minh đổ ập xuống.
Trong khoảng thời gian ngắn, tiếng kêu thảm thiết, tiếng rên cầu cứu, tiếng xin khoan dung vang vọng lên bên tai không dứt.
Vu sư có tu vi ngoài Kim Đan kỳ, còn có thể dựa vào vu thuật bản thân, miễn cưỡng đau khổ chống đỡ bên trong Bắc Đẩu Địa Sát trận. Thế nhưng vu sư Kết Đan kỳ, đã không có số mạng tốt như vậy. Toàn bộ trong tiếng thét kêu rên khiến kẻ khác dựng đứng tóc gáy ngã xuống đất. Mà trong nháy mắt bọn hắn ngã xuống đất, những vu sư Kim Đan kỳ, Nguyên Anh kỳ bên cạnh bọn hắn không những không đưa tay cứu viện, trái lại còn nhân cơ hội giết chết bọn hắn, thôn phệ linh hồn cùng linh lực dùng cường hóa chính mình, hi vọng có thể sống sót bên trong trận.
Rất nhanh, hai trăm vu sư Kết Đan kỳ toàn quân bị diệt. Mười tám vu sư Kim Đan kỳ cũng đã chết tám người, bên trong đó chí ít có ba phần đều chết trong tay đồng bạn. Đối với những vu sư của Vu Pháp Liên Minh mà nói, bảo trụ chính tính mạng của mình mới trọng yếu nhất. Về phần sự sống chết của những người khác, không hề quan hệ tới bọn hắn.
Về phần mười vu sư Kim Đan kỳ và năm vu sư Nguyên Anh kỳ, đã hoàn toàn rơi vào sự chật vật hoàn toàn bên trong Bắc Đẩu Địa Sát trận.
Bốn người béo hòa thượng nhìn đến trợn tròn mắt há hốc.
"Trời ạ, đây là trận pháp gì, không ngờ lợi hại như thế?"
"Tôi không nhìn lầm chứ? Cả tòa núi đều là trận pháp! Thật là thái quá đi thôi?"
"Tôi đang nằm mơ sao? Các vị ai tới véo tôi, nhìn xem có phải tôi đang nằm mơ không?"
"Bắc Đẩu Địa Sát trận! Đây là Bắc Đẩu Địa Sát trận!" Thân là đệ tử do Kỳ Môn Độn Giáp Tông dốc lòng tài bồi, Quý Mị liền nhận ra linh trận do Trương Văn Trọng cấu trúc là trận gì, Quý Mị thét chói tai nói: "Trời ạ, thực sự là thật không ngờ, linh trận này thực sự tồn tại! Tôi chỉ đọc được trong một ít điển tịch của bổn môn, nhìn thấy qua ghi chép về Bắc Đẩu Địa Sát trận. Thế nhưng trận pháp này rốt cục là ai bố trí? Chẳng lẽ là Trương tổ phó? Điều này không có khả năng! Chỉ trong hai tiếng đồng hồ ngắn ngủi, thế nào khả năng bố trí ra Bắc Đẩu Địa Sát trận? Nhưng nếu như không phải chú ấy bố trí, thì là ai đây? Hôn mê, hôn mê, ta thật là hôn mê."
Ngay khi bốn người béo hòa thượng liên tục kinh hô, Trương Văn Trọng nương theo trận pháp yểm hộ, lặng lẽ tiềm hướng về mười lăm vu sư còn lại, chuẩn bị dùng Bắc Đẩu Địa Sát trận trợ giúp, mau chóng tiêu diệt bọn hắn.
Nhưng ngay lúc này, một tiếng kêu to đột nhiên trong màn đêm truyền ra. Nương theo tiếng kêu to, một con huyết mãng (rắn) dữ tợn từ bên ngoài Bắc Đẩu Địa Sát trận, bám theo huyết sắc quang mang phá không hướng trận nhãn bắn nhanh tới. Chân mày Trương Văn Trọng nhướng lên, nhất thời liền hiểu được, vu sư Hóa Thần kỳ đã tới!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.