"Tốt lắm, cuối cùng cũng tìm được ngươi." Vùng lông mày Trương Văn Trọng hơi nhướng lên, trong lòng thầm nghĩ, hắn buông đôi đũa trong tay xuống, đứng dậy định chuẩn bị rời khỏi tiệm cơm đi tới chỗ người thi triển Hàng Thuật, thừa dịp hắn chưa phát giác hành tung đã bại lộ, lập tức giải quyết hắn!
Nhìn thấy Trương Văn Trọng đứng lên, Uông Đình vội vã bước nhanh tới trước người hắn, ân cần dò hỏi: "Trương giáo thụ, anh ăn xong rồi sao, phải đi ư?"
Trương Văn Trọng cười đáp: "Phải, tôi ăn xong rồi, trùng hợp nhớ ra có chuyện quan trọng phải làm, cho nên phải đi. À, tiền cơm tôi đã đặt trên bàn, cũng không biết có đủ hay không, nếu như thiếu lần sau tôi đến tôi sẽ trả."
Vừa nghe câu nói của Trương Văn Trọng, Uông Đình nóng nảy, vội vã nhặt tiền trên bàn nhét về tay hắn, đồng thời liên thanh nói: "Không được, không được. Trương giáo thụ ăn cơm ở đây sao có thể trả tiền chứ? Anh là đại cổ đông của tiệm cơm này, đến nhà mình ăn cơm, sao lại có chuyện phải trả tiền? Hơn nữa từ khi tiệm cơm khai trương lại tới nay, anh vẫn còn chưa chịu lấy tiền lãi được chia. Anh chờ một chút, tôi đến gọi cha tôi, ông ấy đã chuẩn bị sẵn tiền cho anh, chỉ chờ anh tùy lúc tới lấy." Nói xong Uông Đình xoay người đi vào phòng bếp.
Trương Văn Trọng biết, nếu để Uông Đình gọi Uông bá đi ra, như vậy sẽ làm lỡ thời gian nhiều hơn, nói không chừng để kẻ thi triển Hàng Thuật nhận ra sự dị dạng lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-tien-y/1553051/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.