Tử Văn nhìn gia đinh này, cười nói:
- Ta tìm Hạ gia Đại tiểu thư có việc.
- Được. Mời người chờ ở đây, ta đi thông báo với tiểu thư.
Tiểu gia đinh thấy người này có vẻ tuấn lãng bất phàm, khẳng định là một nhân vật đáng kể, không dám chậm trễ đi vào phía trong phủ để bẩm báo một tiếng với Đại tiểu thư.
Thấy tiểu gia đinh đã hấp tấp bỏ đi, Triệu Tử Văn không khỏi âm thầm gật đầu. Gia đinh mới đến này không tồi. Hiện giờ Triệu Tử Văn đã không còn là tiểu thư đồng của Hạ phủ nữa. Lại nói hạ nhân ở Hạ phủ dường như được rạng danh hẳn lên, ra vào đương nhiên không còn lỗ mãng nữa.
Sau một lúc chờ đợi, Triệu Tử Văn lơ đãng bước về hoa viên nghểnh cổ lên nhìn. Khi thấy một thân ảnh xinh đẹp đang ngồi trên ghế gỗ, hơi nao nao, khóe môi lại tạo thành một đường cong dịu dàng, nở nụ cười thật ấm áp.
Không chờ Đại tiểu thư đến đó, Triệu Tử Văn nhẹ nhàng tiêu sái bước tới phía sau nữ tử đang phơi nắng kia, khẽ gọi:
- Lăng Nhi.
Tiểu thư đang ngồi trước hoa viên nhàn nhã phơi nắng kia đúng là Dư Tư Lăng mà Triệu Tử Văn ngày nhớ đêm mong. Dư Tư Lăng nghe thấy tiếng nói quen thuộc, thân thể mềm mại run lên. Nàng chậm rãi quay đầu lại, khi nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc, rốt cục xác thực được đúng là tướng công, mắt đẹp của nàng dâng đầy nước, trực tiếp lao vào vòng tay Triệu Tử Văn, vừa khóc vừa cười nói:
- Tướng công, muội rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-thu-dong/1409824/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.