Triệu Tử Văn cười hì hì, khóe miệng nhếch lên thành một đường cong duyên dáng, tươi cười vô cùng sáng lạn. Tô Uyển Nhu khuôn mặt nóng bừng lên, một lúc lâu sau mới đỡ, nói: - Nhớ ...... Tô Uyển Nhu phong vận thành thục lại toát ra hương thơm cơ thể mê người, xộc thẳng vào mũi của Triệu Tử Văn. Hương thơm nhàn nhạt làm tâm thần hắn rung động, ánh mắt nhìn Tô Tiểu Muội lại càng thêm nồng nàn. Cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của hắn, Tô Uyển Nhu cho dù vẫn là thân xử nữ cũng cảm thấy toàn thân như thiêu như đốt, khẽ run lên, vội vàng xấu hổ nói sang chuyện khác: - Tử Văn, mọi chuyện ở Tây Lương có thuận lợi không? Triệu Tử Văn cười nói: - Coi như thuận lợi đi. Những uẩn khúc trong đó thì cần phải tìm một nơi an tĩnh từ từ nói với Uyển Nhu. Hắn bèn cười ha hả nói khẽ bên tai nàng: - Buổi tối ta đến giường nàng, từ từ kể cho nàng nghe ....... Thân thể của Tô Uyển Nhu có phần mẫn cảm hơn so với Hạ Bình và Lý Dịch An. Nàng khẽ run lên, cái cần cổ trong suốt nõn nà cũng hồng lên một mảnh giống như thoa thêm cả chục tầng son phấn. Từ lần ngủ cùng nhau ở nhà nàng, Tô Uyển Nhu sớm đã để lòng mình yên ổn bên Triệu Tử Văn. Trên mặt nàng không còn vẻ buồn bực mà là có nét hạnh phúc thẹn thùng rất ngọt ngào. Tô Uyển Nhu cắn làn môi mềm, khẽ nói: - Thiếp ......chờ chàng. Ặc ...... Triệu Tử Văn thấy nôn nao. Hắn vốn là định nói đùa thôi, không ngờ là Uyển Nhu lại cho là thật. Nhưng mà đưa tới tận cửa rồi thì hắn sao có thể cự tuyệt được, trong lòng nhảy tưng tưng lên rồi lại tiếp tục tán gẫu với Uyển Nhu về những chuyện phát sinh ở thành Hàm Đan. Dư Tư Lăng nhìn Bảo Nhi muội muội xinh đẹp động lòng người đang đi về hướng này thì vui sướng tiếp đón nàng. Lăng Nhi cầm bàn tay nhỏ bé của Lý Bảo Nhi, cười hi hi nói: - Bảo Nhi, chúc mừng muội nha! Lý Bảo Nhi đỏ mặt, hạnh phúc và thẹn thùng, lại ngượng ngùng nói: - Lăng Nhi, thời gian vừa qua tỷ đi đâu vậy? Làm sao đại ca tìm được tỷ? Dư Tư Lăng lén nhìn Triệu Tử Văn, giống như một tiểu tức phụ vặn vẹo nhõng nhẽo nói: - Hay là muội đi hỏi tướng công đi. Thấy Lăng Nhi tỷ tỷ có lời khó nói thì Bảo Nhi nhu thuận cũng không muốn hỏi thêm nữa, cười cười kéo tay nàng, vui mừng nói: - Về sau chúng ta lại có thể sống cùng một nơi rồi! Các tiểu thư nhìn về phía Dư Tư Lăng, thấy bụng nàng hơi nhô lên, trên mặt có nét xuân ý hạnh phúc rất quyến rũ. Hạ Vũ Tình biết mối quan hệ của Tử Văn và nàng, bọn họ đã trải qua bao gian khó mới đến được với nhau, cảm tình này lại càng thêm đáng quý hơn. Lý tài nữ và Hạ Bình cũng đều bước tới, quây lấy xung quanh Dư Tư Lăng, cao hứng kêu lên: - Lăng Nhi, chúc mừng tỷ. Tỷ sắp làm mẹ rồi! Dư Tư Lăng vốn có chút ngại ngùng khi gặp mấy vị tiểu thư này, nhưng thấy bọn họ nhiệt tình như vậy thì trong lòng vừa thẹn lại vừa mừng, xấu hổ gật gật đầu, lại rất nhanh tán gẫu với các vị tiểu thư về những chuyện khác. Hạ Bình là người rất nghịch ngợm, lại lấy bàn tay nhỏ bé không ngừng vuốt ve cái bụng của Lăng Nhi, miệng nhỏ còn không ngừng thầm thì: - Lăng Nhi tỷ tỷ, tiểu hài tử này cứ luôn luôn đá vào bụng tỷ. Như thế thì đau lắm. Muội thấy nhất định là con trai đó. Dư Tư Lăng bị bàn tay nhỏ bé của nàng vuốt ve thì nóng cả mặt, nhưng khi nghe thấy Hạ Bình nói là con trai thì không khỏi mừng vui nói: - Dù là con trai hay con gái, tướng công và ta cũng sẽ đều thích cả. Dư Bộ khoái từng quát tháo trên đường phố Hàng Châu, giờ lại có khuôn mặt đầy vẻ thẹn thùng nhìn cái bụng đang nổi cao. Cảnh tượng này khiến cho những tiểu thư Hàng Châu ở đây đều có một cảm giác kỳ dị. - Nàng đó là Lăng Nhi mà chàng hay nhắc tới đó sao? Tô Uyển Nhu đứng bên cạnh Triệu Tử Văn, khẽ hỏi: - Nàng thật sự giống một nữ tử đã từng là Bộ khoái. Nghĩ đến lúc trước Lăng Nhi đánh đập mình lăn lộn trên mặt đất, Triệu Tử Văn lộ ra nụ cười tươi nhưng khó nói: - Nàng không biết sự lợi hại của nàng ấy đâu. Chuyện Triệu đại nhân trước kia bị Dư Bộ khoái đánh cho bò lê bò càng, Tô Uyển Nhu cũng không nên biết. Nàng bịt cái miệng nhỏ lại, cười cười, rồi đi về phía Dư Tư Lăng, bắt chuyện dần với Lăng Nhi. Đến cả Đại tiểu thư thường giữ khuôn mặt lạnh lẽo băng sương cũng lộ ra vẻ tươi cười ngọt ngào rất quyến rũ, cùng với Lăng Nhi vừa nói vừa cười. Các vị tiểu thư đều biết cái đạo lý "gia hòa vạn sự hưng" (gia đình yên vui thì mọi chuyện đều suôn sẻ). Mà các nàng biết chắc rằng Tử Văn chán nản nhất là chuyện hục hặc đấu đá nhau. Nếu chọc cho Tử Văn không vui thì hậu quả có lẽ là không thể chịu nổi. Có điều mỗi nữ tử cũng chẳng phải thánh nhân, trong lòng các nàng cũng không khỏi có sự vụng trộm so sánh, chỉ là không có địch ý mà là để tìm cách giữ gìn trái tim của Triệu Tử Văn thôi. Bạn đang đọc truyện tại truyentop.net - truyentop.net Lý tài nữ đỏ mặt nhìn cái bụng lộ ra của Dư Bộ khoái và mị ý hạnh phúc của nàng, trong lòng không khỏi ngượng ngùng nghĩ đến chuyện nếu mình làm mẫu thân thì cũng không biết tư vị thế nào nữa. Hạ Bình thì vẫn không ngừng vuốt ve cái bụng của Lăng Nhi, làm cho Dư Tư Lăng có phần khóc không ra tiếng, nhưng cũng không tiện trách cứ tiểu ny tử còn bé bỏng hơn cả Bảo Nhi này. Nhưng mà, Lương Mộ Phỉ vẫn đứng phía sau Nhạc Phá Nô và Điền Hổ như trước. Sau thân hình to lớn của Điền Hổ, các vị tiểu thư sao có thể nhìn thấy được Các chủ Quần Phương Các Lương Mộ Phỉ chứ. Dư Tư Lăng và các vị tỷ muội nói mấy câu xong lập tức cảm thấy vô cùng vui vẻ. Nàng đột nhiên nhớ ra Mộ Phỉ sao lại không ở đây? Nhìn Mộ Phỉ công chúa đang đứng sau lưng Điền tướng quân ở phía xa, Dư Tư Lăng cảm thấy tâm tình cô độc của nàng, lập tức chậm rãi đi về phía Mộ Phỉ, giữ chặt bàn tay nhỏ bé của nàng, đi về phía các vị tiểu thư. Lương Mộ Phỉ cũng không dám dùng sức giật lại bàn tay Lăng Nhi đang kéo, đành mặc Lăng Nhi kéo nàng đến trước mặt mọi người. Các vị tiểu thư nhìn thấy Lương Mộ Phỉ đột nhiên xuất hiện thì ngạc nhiên một lúc lâu sau mới kinh ngạc thốt lên: - Lâm ...... Các chủ? - Cái gì mà Lâm Các chủ, nàng là Hưng Bình công chúa! Dư Tư Lăng nhìn các vị tiểu thư, nháy nháy mắt đầy thâm ý. Hưng Bình công chúa, công chúa Tây Lương? Các vị tiểu thư rất nghi hoặc. Chẳng lẽ là Các chủ Quần Phương Các và Hưng Bình công chúa giống nhau như đúc ư? Lại nhìn đến ánh mắt nhấm nháy của Dư Tư Lăng, các nàng lập tức hiểu ra, Lâm Các chủ đích thực là Hưng Bình công chúa. Chẳng qua là chuyện Các chủ lại biến thành công chúa thì rốt cuộc là biến như thế nào đây? Trong đó khẳng định là lắm nỗi uẩn khúc phức tạp, bằng không Lăng Nhi cũng không đến nỗi không nói ra. Các vị tiểu thư đều ngầm hiểu trong lòng, cũng không tùy tiện hỏi lại nữa. Lúc này đây, Triệu Tử Văn sớm đã chạy đến trước mặt tướng sĩ của Kỵ binh đoàn. Bởi vì hắn cũng không muốn nghe tiếng oanh yến líu ríu không ngừng mãi như thế. Các tướng sĩ của Kỵ binh đoàn đều nắm chặt ngân thương. Ai nấy đều tinh thần hưng phấn. Hơn hai ngàn người mang ngân thương, hàn quang lấp lánh thật chói mắt. - Tham kiến Đoàn trưởng! Các tướng sĩ Kỵ binh đoàn nhất tề quỳ xuống, lớn tiếng hô lên. Nhìn Kỵ binh đoàn như thiết huyết, Triệu Tử Văn rất đỗi vui mừng, lại càng tự hào hơn. Chăm chú nhìn cánh quân tinh nhuệ này, hắn thong thả nói: - Ta nghĩ các ngươi đều nên biết, địch nhân lần này của chúng ta không phải là người Hung Nô hung tàn mà là phản quân giảo trá. Ta muốn hỏi các ngươi, các ngươi có lòng tin có thể bình định được quân bạo loạn này để bảo vệ sự yên ổn của Đại Kinh ta hay không?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]