Mọi người đều nhìn Hoàn Nhan Liệt bị cụt một tay, cười lạnh nói:
- Hoàn Nhan tướng quân, ngươi cho rằng ngươi đang trong cảnh bị thương, một mình ngươi có thể địch nổi nhiều người chúng ta như vậy sao?
Hoàn Nhan Liệt cũng cười ha hả, cười đến mức không thèm kiêng nể gì nữa. Các dũng sĩ Hung Nô nhìn mà thấy u mê không hiểu nổi, không hiểu là Hoàn Nhan Liệt cười cái gì. Trong lòng tất cả bọn họ đều cho rằng Hoàn Nhan tướng quân dù có lợi hại đến thế nào đi nữa nhưng đã bị đứt rời một cánh tay rồi thì làm sao có thể địch nổi được hơn mười người đây?
Bỗng nhiên, tiếng cười của Hoàn Nhan Liệt ngưng lại, thần sắc có vẻ dữ tợn nhìn hơn mười tên thủ hạ. Chỉ nghe thấy trên người bọn họ có tiếng kêu càu nhàu, mỗi người thấy bụng có tiếng ọc ạch, rồi tiếp đó, bọn họ thấy đau bụng một cách kịch liệt, đau đến nỗi tê tâm liệt phế khiến cho bọn họ vô lực ngã lăn ra đất.
Bọn họ kinh hoàng bừng tỉnh đại ngộ. Sau đó, tất cả đều trừng mắt hổ, phẫn hận nhìn Hoàn Nhan Liệt luôn ra vẻ quang minh lỗi lạc:
- Hoàn Nhan tướng quân, ngươi thật là hèn hạ. Không ngờ ngươi lại hạ độc. Uổng cho ngươi là đệ nhất dũng sĩ của Hung Nô chúng ta. Chúng ta thật là mắt chó đui mù mới đi theo ngươi!
Hoàn Nhan Liệt dường như không nghe thấy lời nói của bọn hắn, cười dữ tợn, nói:
- Các ngươi hãy an tâm mà đi đi. Ta sẽ xử lý tốt chuyện hậu sự cho các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-thu-dong/1409775/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.