Ngự y tiếp tục bắt mạch cho Hoàng thượng, mồ hôi ứa ra từng giọt trên trán. Có thể thấy là thời gian Hoàng thượng không còn được lâu nữa, ngự y sợ rằng Hoàng thượng trong lúc giận dữ sẽ lấy đi cái mạng nhỏ của ông.
- Ngươi lui xuống đi.
Lão Hoàng đế vung tay áo ngủ bằng kim sắc ra. Đôi mắt đục ngầu đột nhiên bắn ra những tia sáng khiến cho ngự y không dám nhìn thẳng. Lão uy nghiêm phân phó:
- Nói với người dưới, cho dù bất kỳ ai cũng không được tiến vào đây.
-Vi thần tuân mệnh!
Ngự y quả thật muốn tôn Triệu đại nhân vừa cứu mạng mình thờ làm Bồ tát sống. Nếu như Hoàng thượng biết bệnh tình của mình không khỏi thì đến lúc đó mình phải mở miệng thế nào đây? Ông vội vàng mượn cơ hội này rời khỏi Tĩnh Tâm điện.
Triệu Tử Văn đi tới gần long sàng. Hắn thấy bệnh tình của lão Hoàng đế như vậy thì cũng không biết phải nói gì.
Đột nhiên, lão Hoàng đế nắm chặt tay của Triệu đại nhân, kích động nói:
- Triệu đại nhân, khanh hãy đáp ứng một thỉnh cầu của trẫm, nhất định phải đáp ứng.
"Lão Hoàng đế bị trúng gió sao?" Triệu Tử Văn kinh hoàng, nghiêm trang nói:
- Hoàng thượng có chuyện gì cần phân phó cứ nói, thần sẽ dốc toàn lực đi làm.
Nhớ trước kia, lão Hoàng đế chí cao vô thượng, đối với người bình thường tỏ ra rất lạnh lùng ít lời. Hôm nay đột nhiên lại nhún nhường cầu xin Triệu đại nhân thì hắn không kinh hãi mới là chuyện lạ.
Trong mắt lão Hoàng đế hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-thu-dong/1409740/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.