Hạng Tử Hiên mỉm cười, giơ chén rượu lên cao khẽ ngâm nga:
- Kim nhật bất kiến tiễn đường nguyệt,
Kim nguyệt tằng kinh chiếu cổ nhân. Cổ nhân kim nhân nhược lưu thủy,
Cộng khán minh nguyệt nhất tiêu diêu!
(Dịch nghĩa:
Hôm nay không thấy trăng trên sông Tiền Đường.
Trăng vàng đã từng soi sáng người cũ.
Người cũ bây giờ như nước chảy.
Cùng tiêu dao ngắm nhìn ánh trăng sáng.)
- Nói rất hay, cùng tiêu dao ngắm nhìn ánh trăng sáng.
Phương Thiên Vũ giơ cao chén rượu nhìn vầng trăng sáng ở phía ngoài lầu các, cười ha hả nói.
Ở một bàn trong đại sảnh bỗng truyền đến một tiếng cười. Mọi người chăm chú, nghe thấy sự tuyệt diệu của bài thơ không khỏi thầm tán thưởng vần thơ.
Hạ Văn Đăng nhấp một ngụm rượu, hào sảng cười nói:
- Phương huynh, Hạng huynh thật sự là tài giỏi!
Văn chương của Phương Thiên Vũ và Hạng Tử Hiên quả là đẹp đẽ phi phàm. Ý thơ rất hàm súc khiến cho những tài tử tiểu thư đang uống rượu ở đây không khỏi nhìn về phía bọn họ. Thấy bốn người này có nhã hứng như vậy, ý thơ lại không hề tầm thường, bọn họ bỗng có hứng thú muốn nghe xem câu thơ tiếp theo bốn người này làm là những vần thơ gì.
Hạng Tử Hiên nhìn thấy ánh mắt mọi người nhìn mình nhưng vẫn không hề tỏ vẻ bối rồi. Y nở một nụ cười thân thiện, nho nhã ôm quyền hướng về các tài tử tiểu thư bốn phía rồi ngồi xuống.
Hạ Văn Đăng thấy Tiểu Vương gia cùng với Phương huynh đều đã làm thơ thì làm sao mình có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-thu-dong/1409706/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.