Một lúc lâu sau tiếng khen ngợi trầm trồ mới dần lắng xuống. Tần Quán mới không nhanh không chậm, nói:
- Sư phụ, đố đèn tiếp theo, mời người tới mở đi.
Tô Đông Pha gật đầu, kéo một tờ giấy trên cái hoa đăng ở đỉnh đầu xuống, cất tiếng đọc to:
- "Hàm dương đạo thượng nhàn trì trục, chánh thị ky vân nhập lạc niên - - đả nhất nhân danh"
(Trên đường Hàm Dương rảnh rỗi rượt đuổi, đúng là đám mây kỳ quặc đi vào lạc niên – là một tên người). Mời các vị đoán một tiếng, đố đèn này chính là do tôn nữ của ta, Tô Uyển Nhu làm.
Tô Tiểu Muội? Triệu Tử Văn lại nao nao, theo bản năng, sự chú ý cũng tập trung hơn đến chữ viết thanh tú trên tờ giấy đố đèn. Còn tưởng là đố đèn của Tô Thái sư, không ngờ là của chính nàng làm ra.
Tô đại nhân nói xong câu đó, không kìm nổi thở dài một tiếng. Mọi người cũng không lạ lùng gì, Tô Uyển Nhu này chính là Tô Tiểu Muội, cũng là cháu gái duy nhất của Tô Thái sư. Đáng tiếc là nàng hình thức "quái dị", đến nay vẫn chưa gả được cho ai. Nhưng nàng thực sự là đầy bụng kinh luân, tài trí hơn người. Quả thật là rất đáng tiếc hận cho nàng.
Đây chính là cái đố đèn cuối cùng, các tài tử cũng không tiếp tục dông dài được nữa, nhất định phải tranh giành để đoán cho ra đố đèn này, đều cúi đầu trầm tư ngẫm nghĩ.
Dưới một gốc cây cổ thụ xa xa, có một nữ tử cao gầy đứng đó, hơn nữa, là cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-thu-dong/1409624/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.