- Lão đầu nhi (ông già),ông nói đánh thắng ông, ông sẽ tha thứ cho Đại tiểu thư sao? Hiện tại ta muốn đánh với ông ba ngày ba đêm, cho đến khi đánh thắng ông mới thôi!
Triệu Tử Văn nắm chặt tay nói.
Đại tiểu thư kéo ống tay áo Triệu Tử Văn, nhẹ nhàng nói:
- Tử Văn, không được đả thương phụ thân ta!
Đột nhiên, Đại tiểu thư quỳ phịch xuống đất, nước mắt rơi lã chã, nức nở nói:
- Cha, hôm qua là nữ nhi không đúng, là nữ nhi hại cha mất mặt. Cha muốn đánh muốn phạt thế nào cũng được, miễn là không đuổi nữ nhi đi.
- Thôi thôi…
Hạ tướng quân thấy Đại tiểu thư khóc tới mức sắp hôn mê, trong lòng mềm nhũn. Vừa rồi ông cũng đã nghe Triệu Tử Văn nói chuyện cả buổi, cũng biết mình đã đến tuổi già, nếu đánh nhau với Triệu tướng quân đang tuổi sung mãn, quả thật là ăn no rửng mỡ, bèn thở dài một hơi thật sâu, nói:
- Tình Nhi, con chờ ở phòng của mẹ con. Ta và Triệu tướng quân có chút việc muốn nói. Con đi đi.
- Cha, cha tha thứ cho nữ nhi sao?
Đại tiểu thư vui quá lại bật khóc, ngạc nhiên vui mừng nói.
Hạ tướng quân nói:
- Giữa cha con làm gì có oán cừu nào không giải được chứ. Ta và Triệu tướng quân có chuyện quan trọng cần nói. Con mau đi đi.
"Nếu ta không nói ra thân phận, lão gia hỏa này sẽ tha thứ cho Đại tiểu thư nhanh như vậy sao?" Triệu Tử Văn căm giận lườm lão một cái, thật đúng là kẻ gió chiều nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-thu-dong/1409593/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.