- Trương Xung Chi, đây hình như không phải là chuyện của ngươi.
Lý Thanh Chiếu nói với Trương Nhữ Chu, rồi lại quay về phía Triệu Tử Văn nói:
- Triệu đại ca, đừng để ý đến hắn.
Triệu Tử Văn lại ngẩn ra. Lý Thanh Chiếu chẳng lẽ đã phát hiện ra Trương Nhữ Chu này là kẻ mặt người dạ thú từ bây giờ rồi sao? Nhưng tên Trương Nhữ Chu lúc này tươi cười thân thiết, áo trắng phiêu diêu, tiêu sái không tả xiết. Nếu Triệu Tử Văn không xem qua lịch sử, không biết được bản tính của Trương Nhữ Chu thì sợ rằng bản thân hắn cũng sẽ đánh giá tên Trương Nhữ Chu này là một chính nhân quân tử.
Trương Nhữ Chu đi vào trong cửa hàng, còn thị vệ của gã thì đứng bên ngoài. Gã mỉm cười nói với Lý Thanh Chiếu:
- Lý tiểu thư, có phải là chúng ta có hiểu lầm nào đó không?
- Hừ!
Lý tài nữ hừ nhẹ một tiếng, cũng không thèm để ý đến gã, chỉ cười cười, khuôn mặt ửng hồng nhìn về phía Triệu Tử Văn, dường như là e ngại Triệu Tử Văn sẽ chán ghét bộ dạng tức giận của nàng vậy.
Hành động nhỏ nhặt này của Lý tài nữ đã bị Trương Nhữ Chu phát hiện ra. Trong mắt gã hiện lên vẻ âm độc, nhưng trên khuôn mặt vẫn giữ nguyên vẻ tươi cười duyên dáng, nói với Triệu Tử Văn:
- Còn chưa thỉnh giáo đại danh của Triệu công tử?
Triệu Tử Văn không có mấy hảo cảm với tên Trương Nhữ Chu này, thản nhiên nói:
- Tại hạ là Hạ Văn, chỉ là một thư đồng nho nhỏ ở Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-thu-dong/1409541/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.