Tôn tướng quân cười ha hả, một đợt mâu đã khiến quân địch tổn thất một phần mười binh lực, cũng coi như đã chiếm được tiện nghi, tuy nhiên trường mâu có hạn, chỉ có thể công kích một lần, cũng tiễn thủ thì lại ở trong tình trạng không thể triển khai, chỉ có thể tiến hành giáp chiến.
- Vù !!!
Lại một trận mưa tên phủ xuống, tiếng người kêu thảm thiết lại vang lên, quân địch đã tới cự ly quá gần, không tới mười thước, giáp chiến là không thể tránh khỏi, tất cả đều căng thẳng chờ đợi.
Cận chiến sắp triển khai, cung tiễn đã mất đi tác dụng, tất cả đều bỏ cung, rút kiếm chuẩn bị sống chết một trận.
Tào tướng quân chau mày, vừa rồi trường mâu đã ném hết, quân địch còn lại không tới hai ngàn người, quân địch lại có tới hơn sáu ngàn, hiển nhiên nếu giáp chiến chỉ là lấy trứng chọi đá, nhưng nếu về thành phòng thủ, cửa thành cũ nát trong nháy mắt sẽ bị công phá, khi đó cục diện sẽ trở thành đơn phương đồ sát, ngay cả cơ hội phản kích cũng không có.
- Triệu Bách Vị, chẳng lẽ thực muốn giao phong chính diện ?
Tào tướng quân lo lắng hỏi Triệu Tử Văn.
Ánh mắt Triệu Tử Văn vẫn lạnh như băng, chăm chú nhìn đối phương đang lao tới, tay nắm chặt Hổ Đầu Thương, nghiêm mặt nói:
- Trận chiến cuối cùng !!!
- Liều mạng với chúng !!
Liều Mạng Hổ gào thét
Tào tướng quân ngẩng đầu nhìn trời, bầu trời bị mây đen bao phủ, dần tối đen, theo hắn phán đoán, viện quân khoảng ba canh giờ nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-thu-dong/1409525/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.