Viết tiếp bài từ đó có gì mà khó, Triệu Tử Văn xem từ nhẹ giọng đọc:
- Bạc vụ nùng vân sầu vĩnh trú,
Thuỵ não tiêu kim thú.
Giai tiết hựu trùng dương,
Ngọc chẩm sa trù,
Bán dạ lương sơ thấu.
Đông ly bả tửu hoàng hôn hậu,
Hữu ám hương doanh tụ.
Mạc đạo bất tiêu hồn,
Liêm quyển tây phong,
Nhân bỉ hoàng qua sấu.
(Sương toả mây đùn sầu ủ rũ
Hương thoảng lò kim thú
Giai tiết lại trùng dương
Gối ngọc màn sa
Đêm khuya lạnh vừa thấu
Đông ly nâng chén hoàng hôn phủ
Tay áo hương trầm ủ
Đừng bảo chẳng tiêu hồn
Rèm cuốn tây phong
Người gầy hơn dưa leo).
(1)
- Cười khúc khích.
Lý tài nữ và Bảo Nhi cùng che miệng cười rộ lên. Triệu đại ca này thật biết cách đùa, Lý tài nữ nhìn lướt qua nói:
- Huynh mới gầy hơn trái dưa leo.
Triệu Tử Văn nghe muốn khóc không xong, hắn quyết không để mắc sai lầm lần nữa. Vừa nãy chỉ là hắn muốn đùa một chút mà thôi, tuy nhiên hắn trong lòng có chút ngạc nhiên, xem ra câu cuối không phải câu của bản cũ.…..Nếu không hắn nói ra câu cuối, Lý tài nữ hẳn là không mang vẻ mặt này .
Lý tài nữ nhìn hắn oán trách, do dự một lát, khuôn mặt xinh đẹp không biết vì sao đột nhiên ửng hồng, nàng cầm lấy bút son ở trên quầy hàng, đi đến bàn giấy viết.
Lý tài nữ viết nét chữ thật tự nhiên,Triệu Tử Văn thấy nàng thanh tú, tao nhã, không thể không khen:
- Chữ tốt!!!
"Ông nói gà bà nói vịt" Lý tài nữ lại nhìn Triệu Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-thu-dong/1409499/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.