Đại tiểu thư đứng gần cánh cửa viện Tây Sương, mặt một bộ áo dài màu vàng nhạt, mái tóc búi cao đính một cây trâm ngọc màu trắng, dáng người yêu kiều, thon thả, duyên dáng, mũi thẳng tắp, gò má hồng hào, trắng muốt, khuôn mặt đẹp như vẽ, thoáng hồng, so với Đại tiểu thư băng lãnh hàng ngày xinh đẹp hơn vài phần, Đại tiểu thư cả giận nói:
- Ngươi, Hạ Văn, ngươi dám ức hiếp Hạ Bình, phạm phủ quy, hôm nay ngươi có gì để nói không.
Triệu Tử Văn cười, vị Đại tiểu thư này trước đây mở miệng là hô "cẩu nô tài" giờ đột nhiên sửa lại thành "Hạ Văn", chứng tỏ mặt mũi của Tần đại nhân không nhỏ. Từ sau khi Tần Quán tới Hạ Phủ làm khách, toàn bộ trên dưới phủ đều nói hắn cùng tâm phúc bên cạnh đương kim hoàng thượng, Tần đại học sĩ có quen biết, phu nhân cũng nhượng bộ hắn, ai còn dám gọi hắn là nô tài ?
Tuy nhiên, thấy nha đầu kia nói xấu hắn, hắn nở nụ cười, nghiêm mặt nói:
- Ta ức hiếp Hạ Bình khi nào ? Chúng ta chẳng qua là ở đình thưởng trăng, nói chuyện. Không làm gì quá giới hạn.
Nói chuyện ? Đại tiểu thư nhất thời mơ hộ, vừa rồi thấy bọn họ thân mật, thấy Hạ Văn ăn nói bậy bạ, ánh mắt Đại tiểu thư thiếu điều phun hỏa, căm giận nói:
- Tốt cho Hạ Văn ngươi, mồm miệng chỉ biết nói hươu nói vượn, đêm hôm khuya khoắt, ôm Hạ Bình trong lòng, còn nói không ức hiếp nàng, đừng tưởng Hạ Bình là thư đồng thì ngươi có thể ức hiếp.
Mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-thu-dong/1409429/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.