Triệu Tử Văn trở lại căn phòng nhỏ, cũng không biết phải làm gì. Trước kia, hắn mỗi ngày đều vội vàng, nhất là buổi tối, nhưng ở đây thì không như vậy. Trước kia, hắn mỗi ngày phải bồi tiếp bạn gái, buổi tối thỉnh thoáng lại đi hát karaoke, còn có thể cùng bốn huynh đệ ở cùng phòng, cùng nhau xem phim người lớn Nhật Bổn….thật sự rất thích thú. Mỗi lần hắn nghĩ đến đều….dùng tay giải quyết sự xúc động. Nhưng dù sao đối với nam nhân, dù ….tự xử thế nào cũng chỉ là lãng phí….tài nguyên, vì vậy Triệu Tử Văn dựa vào việc tiết kiệm….tài nguyên để tự ước thúc chính mình.
Nhưng tới thế giới này, Triệu Tử Văn nhàm chán muốn chết, thường xuyên buồn bực, cảm giác như sinh viên vừa vào trường đại học vậy. Hắn nhớ Bảo Nhi dịu dàng đáng yêu, thầm hỏi giờ này nàng đang làm gì, có nghĩ tới mình không. Triệu Tử Văn ngẩn người trong chốc lát, dần dần bắt đầu cảm thấy buồn ngủ, hắn thổi ngọn đèn rồi chậm rãi leo lên giường ngủ.
- Hạ Văn dậy dậy đi, ngươi phải tới phòng sách.
Hạ Thu kéo kéo cánh tay Triệu Tử Văn, ghé sát vào lỗ tai Triệu Tử Văn hô.
Triệu Tử Văn chậm rãi mở mắt, nhìn trời vẫn còn tờ mờ sáng, oán giận nói:
- Trời còn chưa sáng, sớm như vậy đi làm gì chứ?
Hạ Thu vẫn kéo hắn, hô lớn:
- Dậy, rời khỏi giường !! Con heo lười biếng.
Triệu Tử Văn bị nàng co kéo, miễn cưỡng đứng lên rửa mặt, mặc quần áo.
Hạ Thu nhìn hắn có vẻ miễn cưỡng, ngượng ngùng nói:
- Hạ Văn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-thu-dong/1409418/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.