Đình đài, lầu các, nhà thủy tạ, ba tòa nối liền nhau, bóng liễu phản chiếu trên mặt hồ, du khách nhẹ bước. Cảnh đẹp Tây Hồ luôn hấp dẫn tài tử du khách, nhưng hiện tại, trên mặt hồ vẫn chưa xuất hiện hình ảnh hàng trăm con thuyền, chỉ có một vài con thuyền nhỏ lơ đãng cùng thuyền hoa đi qua, chở vài tài tử giai nhân đang liếc mắt đưa tình.
Ở bờ Tây Hồ, trong một góc hẻo lánh, sáng sủa, có một ngôi nhà cỏ đơn sơ, một vị nam tử trẻ tuổi đang ngơ ngác ngắm nhìn Tây Hồ xinh đẹp, không biết lúc này suy nghĩ đang phiêu diêu nơi đâu.
Lúc này cũng không biết làm thế nào để hình dung tâm tình của Triệu Tử Văn. Nếu nói không hay ho thì cũng không đủ để hình dung hắn, hẳn là phải dùng thực con mẹ nó không hay ho !!!
Triệu Tử Văn đến nơi đây được nửa tháng, nhưng vẫn có chút không thích ứng cuộc sống nơi này, bởi vì hắn xuyên qua, xuyên qua thời không đi tới một thế giới cổ đại hoàn toàn xa lạ.
- Triệu đại ca, huynh mau vào, cẩn thận kẻo cảm lạnh.
Nghe được thanh âm dễ thương kia, Triệu Tử Văn quay đầu lại nhìn nàng cười
- Hiện tại thân thể ta tốt hơn nhiều, không sao cả.
- Bảo Nhi, muội đừng để ý tới hắn, cứ để thùng cơm này lạnh chết, sau này chúng ta có thể tiết kiệm thêm nhiều lương thực.
Nam tử cầm sách trong phòng nói
Bảo Nhi cười khúc khích, rồi trừng mắt nhìn nam tử:
- Ca ca, sau này huynh mà nói chuyện không tốt, muội sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-thu-dong/1409403/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.