"Ôi! Tiểu Từ với mẹ nói mệnh khổ giống nhau.
Phải giữ bí mật chuyện này và đừng tạo áp lực cho nó!"
Tống Tri Viễn vẻ mặt nghiêm túc cảnh cáo Tống Tốn.
"Ba, co biết, tiêu chuẩn chọn rể của chúng ta trước tiên phải là bác sĩ."
Căn bệnh lạ của Tống Từ phải nhờ người rất thân thiết chữa trị, đây là căn bệnh mãn tính, liệu trình điều trị dài ngày, phù hợp nhất là vợ chồng.
“Thẩm Lãng có nhân phẩm không tồi tình cảm và trí tuệ đầy đủ, vì vậy anh ấy là một lựa chọn rất phù hợp.” Tống Tri Viễn nói.
"Chỉ mới tiếp xúc hơn hai tháng, làm sao có thể nhìn thấu nhân phẩm của cậu ta? Nếu như cậu ta là một kẻ tiểu nhân dối trá, tham lam tài sản của nhà họ Tống mà bắt nạt Tiểu Từ thì phải làm sao?" Tống Tốn không yên lòng, anh ta nói: "Còn Lý Gia Mình là thấy từ nhỏ đến lớn, là đứa nhỏ rất có giáo dưỡng, gia phong giỏi giang, nề nếp cũng tốt, Minh Chi Đường là cửa hiệu lâu đời cả trăm năm, đáp ứng đủ mọi yêu cầu.
"
"Bố chưa bao giờ tự mình trải nghiệm y thuật của Lý Gia Minh.
Bố chỉ biết rằng mạng sống của mình đã được Thẩm Lãng cứu sống.
Về y thuật, tôi thích Thẩm Lãng hơn", Tống Tri Viễn nói.
"Ba, xét về y thuật, Lý Gia Minh còn cao hơn Thần Lãng.
Danh tiếng của Minh Chi Đường rất nổi tiếng trong giới y học cổ truyền Trung Quốc.
Nó là chân truyền cua Lý Quốc Hưng và không có lựa chọn về y thuật.
Con nghe ba nó nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-thieu-gia/1074873/chuong-209.html