Thẩm Lãng muốn nói rằng ông không quan tâm, không có nghĩa là tôi cũng không quan tâm.
"Đi thôi, đừng suy nghĩ nhiều, lão Đỗ Kim Thủy chuyện gì cũng có thể làm đấy.
Ngày xưa ông ta có thể gầy dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng để kinh doanh trong khu phố phồn hoa nhất thành phố Bình An này đấy, không đơn giản đâu!"
Tống Tri Viễn kéo Thẩm Lãng rời đi, khiến Thẩm Lãng bày ra vẻ mặt bất lực.
Người khác không biết, nhưng Thẩm Lãng biết rất rõ năm đó Đỗ Kim Thủy có thể vươn lên nhanh chóng, nếu không nhờ gia tộc quyền lực rót vốn thì hoàn toàn không có khả năng.
Ba người họ lại tìm gặp Đỗ Kim Thủy, lúc này Đỗ Kim Thủy đang nói chuyện với hai cháu trai của mình, đặc biệt dặn dò rằng trong bữa tiệc khi đối mặt với Thẩm Lãng thì phải kiểm soát chặt chẽ hành vi một cách nghiêm khắc.
ngôn tình hoàn
Khi Đỗ Kim Thủy nhìn thấy Tống Tri Viễn, Thẩm Lãng và Tống Từ đến gần, ông ta nhanh chóng lấy lại tinh thần, chào đón bằng nụ cười ấm áp.
"Vẫn là Đỗ Kim Thủy nhiệt tình.
Chu Chí Bang ỷ mình là chủ khách sạn này nên vẫn có chút hống hách điên cuồng." Tống Tri Viễn thầm nghĩ trong lòng.
Nhưng mà Đỗ Kim Thủy hoàn toàn chỉ nể mặt của Thẩm Lãng, nếu chỉ đối mặt với Tống Tri Viễn, ông ta cũng chỉ lướt qua mà không thèm thể hiện sự nhiệt tình gì đâu.
“Ông Đỗ, dạo này ông khỏe không? Trong khoảng thời gian này tôi đến thành phố Bình An bận mở cửa hàng, còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-thieu-gia/1074818/chuong-154.html