Lâm Nhuyễn Nhuyễn!
Thẩm Lãng có thể nghe ra, đây chắc chắn là giọng của Lâm Nhuyễn Nhuyễn.
Anh thần tốc chạy tới phía đó.
Lúc này, Lâm Nhuyễn Nhuyễn đang bị hai người đàn ông trung niên ép vào một góc tường.
“Sao nào? Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt à? Ông đây bảo uống thì phải uống, hôm nay cô không làm ông đây vui vẻ thì cứ việc chờ xem ông đây xử lý cô thế nào.”
“Cô gái xinh đẹp này khá bướng bỉnh, dường như không muốn để chúng ta đến gần chút nào.
Tổng giám đốc Oánh cũng quá liều rồi, dám mang đến cho chúng ta một con ngựa hung dữ như thế này.”
“Đó là do cậu không hiểu chuyện rồi, cô gái này da thịt căng mọng như em bé vậy.
Bây giờ loại trẻ trung như vậy đang rất khan hiếm, cho nên đây chính là diễm phúc của anh em ta đêm nay!”
“Xem ra tổng giám đốc Oánh muốn cho chúng ta ăn mặn rồi, ha ha ha!”
Lâm Nhuyễn Nhuyễn bị hai người đàn ông trung niên khốn nạn này ép vào góc tường, cô ấy run rẩy chống cự, cố gắng ném bát đĩa gần đó vào bọn người kia, kiên quyết không cho đối phương chạm vào.
Cô ấy đã có người đàn ông trong lòng cho nên không người đàn ông nào được phép chạm vào cô ấy, dù chỉ là một sợi tóc.
Mà tất cả những điều tồi tệ này đều là do quản lý của đơn vị cô ấy đang làm ban tặng.
Vốn dĩ là đi cùng trưởng phòng bàn chuyện làm ăn, ai biết quản lý đột nhiên kiếm cớ rời đi rồi bỏ cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-thieu-gia/1074794/chuong-130.html