Tống Tri Viễn thầm nghi ngờ.
Trước kia, giữa cháu gái Tống Từ và Thẩm Lãng tồn tại hiểu lầm và mẫu thuẫn khá lớn.
Ông ấy biết Tống Từ luôn đối nghịch Thẩm Lãng thế nên mới tạo cơ hội để hai đứa nhỏ tiếp xúc với nhau nhiều hơn.
Nhưng mà ông ấy không ngờ rằng Thẩm Lãng chỉ cần một đêm đã giải quyết xong cô cháu gái của mình, như thế quả thật quá là thần tốc!
Còn việc tối hôm ấy rốt cuộc xảy ra chuyện gì thì Tống Tri Viễn chẳng hề hay biết.
Tống Từ mang vẻ mặt tràn đầy tủi thân nũng nịu nói với Tống Tri Viễn: “Ông nội ơi, cái tên Thẩm Lãng đó thật sự quá hèn hạ, vô sỉ.
Ông nhất định phải ra mặt cho con đó!”
Khi nghe cháu nói vậy, sắc mặt Tống Tri Viễn trở nên nghiêm trọng hơn.
Mặc dù ông ấy cho Thẩm Lãng và cháu gái cơ hội tiếp xúc với nhau, thế nhưng trước nay nề nếp của nhà họ Tống đều vô cùng nghiêm khắc.
Vậy nên loại chuyện ngoài ý muốn, không chuẩn bị kỹ các biện pháp an toàn để rồi có thai trước khi lập gia đình thì tuyệt đối không được phép xuất hiện.
Ở trong gia đình truyền thống, nếu như xuất hiện tình huống nói trên thì chẳng khác nào đang bôi tro trát trấu lên mặt ông bà tổ tiên.
“Tống Từ, sao cháu không gọi điện cho ông? Thẩm Lãng bảo cháu ngủ lại với cậu ấy ở khách sạn thì cháu nghe cậu ấy luôn sao? Thế đâu có giống với tính tình của cháu!” Tống Tri Viễn hỏi cháu gái mình trong sự phiền muộn và kích động.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-thieu-gia/1074781/chuong-117.html