Đó là một bọc thuốc bột.
Sau khi ăn vào thì sẽ xuất hiện ảo giác, toàn thân còn nóng ran, trong đầu lập tức mơ tưởng viễn vong.
Đặng Khải Minh thừa dịp mọi người không chú ý đã nhanh chóng rắc bột này vào trong một ly rượu.
Mặc dù anh ta thường xuyên ở quầy rượu trong KTV bỏ thuốc mấy cô em nhưng anh ta cũng không dám bỏ thuốc Tống Từ.
Anh ta không thể đắc tội với nhà họ Tống được, nếu để cho Tống Tri Viễn biết thì nhất định ông ấy sẽ lột da anh ta ra.
Túi bột này là anh ta chuẩn bị cho Thẩm Lãng.
Bất luận đàn ông hay phụ nữ, sau khi dùng thì sẽ lập tức có hiệu quả.
Đến lúc đó chỉ cần Thẩm Lãng làm ra hành động không tốt nào thì không chỉ dẫn đến sự chán ghét của Tống Từ mà còn khiến Tống Tri Viễn tức giận.
Mà Tống Tri Viễn lại càng không thể để một tên biến thái xấu xa đến gần cháu gái ông ấy được.
Chủ ý âm hiểm này là Dương Tiểu Văn giúp anh ta nghĩ ra, ngay cả bản thân Đặng Khải Minh cũng cảm thấy vô cùng âm độc.
Tuy nhiên khi nghĩ đến khí thế ngang tàn vừa rồi của Thẩm Lãng và tiền đồ tốt đẹp khi cua được Tống Từ thì Đặng Khải Minh lại động lòng.
“Thẩm Lãng, anh xong đời rồi.
”
Trong lòng anh ta dâng lên một suy nghĩ ngoan độc, sau khi cười nhạt một tiếng thì len lén đổi ly rượu.
Anh ta thường xuyên ở quán bar làm ra những chuyện này nên đã quen cửa quen nẻo, động tác vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-thieu-gia/1074778/chuong-114.html