(*) Trâm hoa tiểu khải: Là một kiểu viết thư pháp
"Sơn Thủy Thiếp" do Thẩm Lãng viết.
Tam Lương tức là sóng.
Mà "Sơn Thủy Thiếp" vốn gọi là "Niệu Băng Thiếp", được viết khi Thẩm Lãng đang nhịn tiểu.
Nhưng hắn phải bỏ bộ "thi" trong chữ "niệu" và bỏ bộ “bằng” trong chữ "băng" để nghe có vẻ tao nhã hơn.
Vì lẽ đó mới có tấm thiếp này.
Thẩm Lãng hoàn toàn không ngờ tấm thiếp thư Lý Mộc Ca viết suốt bốn năm ròng lại là tác phẩm của hắn.
Nhất định là đám người Lý Mộc Ca cũng không ngờ!
Nói đến thư pháp thì Thẩm Lãng chưa từng chính thức bái sư.
Ông nội hắn là bậc thầy thư pháp lánh đời, tinh thông các thể chữ, Thẩm Lãng đã nghe quen tai nhìn quen mắt, được hun đúc từ nhỏ rồi.
Thân là người thừa kế của gia tộc Ngoạn Nhân, các phương diện thiên phú và gen chắc chắn hơn hẳn người khác.
Ngoài ra, yếu tố quan trọng nhất là chăm chỉ và chịu khó.
Lý Mộc Ca luyện tập thư pháp hơn mười năm, nghe có vẻ rất chăm chỉ đấy, nhưng có ai biết rằng Thẩm Lãng đã bắt đầu tiếp xúc với thư pháp từ lúc năm tuổi.
Dưới sự giám sát của ông nội, mỗi ngày hắn phải chép "Hoàng Đình Kinh" một lần, mấy năm nay mới được tha.
Sáu năm trước, Thẩm Lãng lấy bút danh "Tam Lương Sơn Nhân" viết mấy tác phẩm, định thử trình độ trong giới thư pháp.
Hắn không ham hư danh, chỉ đơn thuần cảm thấy thú vị mà thôi.
Nhưng ông trời không chiều lòng người, mấy tác phẩm thư pháp kia được xuất bản đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-thieu-gia/1074754/chuong-90.html