Lời vừa nói ra, làm Lý Mộc Ca bật cười.
"Bốn năm không cầm bút, tôi nghĩ cậu nên về tiếp tục đi giao hàng đi!"
Thẩm Lãng không để ý đến thanh âm xua đuổi của người ngoài, vẫn không chút hoang mang viết tiếp.
Hắn không chọn viết kiểu Hành thư*, mà chọn viết chữ Khải theo thể chữ Nhan*.
*Hành thư: một kiểu viết chữ Hán gần giống chữ Thảo.
*thể chữ Nhan: thể chữ của Nhan Châu Khanh thời Đường.
Không có động tác hồ hòe hoa sói dư thừa nào, chỉ im lặng viết chữ, nét chữ tùy tâm, vẹn toàn cả hình dáng và thần thái.
Còn chuyện vừa múa kiếm vừa viết, Thẩm Lãng cũng không làm vậy.
Vì những động tác dùng kiếm của hắn, lực sát thương rất lớn, chỉ sợ sát khí sắc bén làm bị thương người vô tội.
Còn nguyên nhân nữa, chính là Thẩm Lãng không muốn cho người ngoài thấy được.
Nếu Thẩm Lãng thực sự muốn thể hiện, đến cả thánh thần cũng ngăn không được.
Ngày ấy trên đỉnh Nga Mi, hắn đã đốn ngã không biết bao nhiêu con tim thiếu nữ, ai cũng đều muốn tìm Thẩm Lãng song tu.
Tình yêu là thứ đau khổ nhất trên đời mà!
Khiến Thẩm Lãng từ đó đến nay không dám đặt chân lên núi Nga Mi lần nào nữa.
Đều nói nữ nhân dưới chân núi là cọp, thế mà nữ nhân trên núi so với cọp còn táo bạo hơn!
Lâm Nhuyễn Nhuyễn lúc này nhìn Thẩm Lãng cầm bút đến không chớp mắt, hạ bút, lưu loát viết chữ.
Mà trong lòng Lâm Nhuyễn Nhuyễn hiện tại, chỉ nghĩ rằng Thẩm Lãng đang giả vờ thôi, thế nhưng trong mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-thieu-gia/1074744/chuong-80.html