Hắn có loại cả giác bị cấm sừng.
Cái loại cảm giác nhục nhã này xông thẳng tới đại não.
Hắn trăm triệu lần cũng không thể đoán được, Lâm Nhuyễn lại thật sự cho Trầm Lãng ăn bào ngư.
"Trầm Lãng, người mà hắn không thể tha thứ được".
Trên trán của Lí Mộc Ca nổi đầy gân xanh, hai mắt sung huyết, trong lòng hung hăng chửi bới.
Nhưng mà, Lí Mộc Ca vẫn cố nhịn xuống, cố kìm chế phẫn nộ trong lòng.
Sau đó, hắn ở trước mặt mọi người tỏ vẻ tươi cười nói, "đến đây, chúng ta cùng cạn ly, trong bữa tiệc tốt nghiệp này hãy để chúng ta thoải mái ăn chơi, chúc các vị tiền bối tương lai tươi sáng, phú quý vinh hoa".
Trong bao sương ai nấy đều cạn ly, buông ly rượu xuống, Lí Mộc Ca xoay mặt nhìn Trầm Lãng, ánh mắt đẫm lên sát khí.
"Trầm Lãng, đi kính rượu Đỗ thiếu đi".
Lí Mộc Ca đã lên sẳn kế hoạch, hắn phải khiến cho Trầm Lãng mất hết tôn nghiêm.
"Muốn ta đi kính rượu thì cũng phải cho ta một cái ý do chứ".
Trầm Lãng liếc Lí Mộc Ca một cái.
"Còn phải dùng tới lý do nữa à? Cậu nghĩ rằng tôi gọi cậu tới đây chỉ ăn bữa tiệc lớn này thôi sao? Những nam sinh đang ngồi ở đây, ngoại trừ cậu ra thì bọn họ ai cũng có thế lực, trong nhà kém nhất cũng phải mở mấy cửa hàng, mà cậu thì tính là cái gì, gọi cậu tới đây là để cậu đi kính rượu mấy đàn em, bằng không chỉ dựa vào người như cậu mà cũng xứng đáng bước vào bao sương xa hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-thieu-gia/1074741/chuong-77.html