Đỗ Kim Thủy lúc này như một con sư tử hung bạo.
Đôi mắt phát ra sát ý nồng đậm, hận không thể lột da Thẩm Lãng!
Nhưng Thẩm Lãng vẫn vân đạm phong khinh*, thấy biến không sợ, chân vẫn như cũ dẫm lên mặt Dương Tiểu Văn.
*vân đạm phong khinh: thờ ơ, lạnh nhạt.
Dương Tiểu Văn này, Thẩm Lãng hắn đã định rồi, Thiên Vương Lão Tử cũng cứu không được!
Hắn phải lưu lại ấn ký trên mặt Dương Tiểu Văn, nhắc nhở hắn làm người thì phải làm như thế nào.
Lát sau, Thẩm Lãng nhấc chân ra khỏi mặt Dương Tiểu Vân.
Chỉ thấy trên mặt Dương Tiểu Văn là một dấu giày vô cùng rõ ràng.
Xong!
Tuyệt tác nghệ thuật của hắn!
Dấu giày số 43 này, đặt trên mặt Dương Tiểu Văn, đúng thật là một phong cách nghệ thuật hoàn toàn khác.
Thẩm Lãng tặng cho hắn dấu giày này, tất nhiên không bình thường, dù là có rửa như thể nào, cũng không rửa sạch được.
So với hình xăm còn khó trị hơn, trừ phi dùng dao cạo xuống.
Đỗ Kim Thủy vô cùng kinh sợ, ông trăm triệu lần không nghĩ tới, Thẩm Lãng thế nhưng không bị uy thế của ông dọa, ngược lại dường như còn không thèm để ông trong mắt.
Điều này không khỏi khiến ông cảm thấy nghi hoặc.
Đối phương không phải đồ ngốc, tại sao đến cả uy hiếp của Đỗ Kim Thủy ông hắn cũng không thèm để mắt đến, đây là chỗ Đỗ Kim Thủy nghĩ mãi không thông.
Thành phố Bình An, thế lực có thể đối đầu với nhà họ Đỗ, cũng chỉ có nhà họ Ngô.
Phóng mắt khắp thành phố Bình An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-thieu-gia/1074721/chuong-57.html