Tống Tri Viễn phát hiện, Thẩm Lãng càng ngày càng thần bí, giờ đến cả ông cũng không thể hiểu được.
Có điều, việc này đối với ông lại là một tin tốt.
Thực lực của Thẩm Lãng càng tốt, càng chứng minh mắt nhìn của cậu ta độc đáo.
Nếu thực sự có tình cảm với cháu gái của ông thì nhà họ Tống chắc chắn sẽ có thêm một nhân tài.
Đáng tiếc đứa cháu gái này lại quá kiêu ngạo, còn nhiều lần xúc phạm Thẩm Lãng, phải nghĩ cách tạo thêm cơ hội mới được!
Tống Tri Viễn thầm nghĩ.
"Không được, ông không thể để thằng nhãi Đỗ Thiên Minh yên được, dám lừa lão già này thì nó phải trả giá!"
Tống Tri Viễn chậm rãi đứng lên, mặt lạnh như băng.
"Tiểu Thẩm, cơm ăn cũng no rồi, cháu với Tiểu Từ đi dạo phố một chút, ông đi tìm Đỗ Thiên Minh tính sổ!"
Thấy vậy, Thẩm Lãng liền khuyên nhủ: "Ông Tống, hay là để mai hẵng đi.
"
"Không sao, cửa hàng đồ cổ của Đỗ Thiên Minh và ông đều ở trên con phố này, giờ ông đi tìm nó tính sổ!"
Nói xong, Tống Tri Viễn định quay người rời đi.
Tống Tri Viễn thực sự muốn đi tìm Đỗ Thiên Minh trả thù, nhưng cũng là để tạo cơ hội cho Thẩm Lãng và Tống Từ.
Lão già tồi tệ này nghĩ rằng, người trẻ mà qua lại với nhau nhiều là có thể nảy sinh tình cảm, không đánh không quen, từ từ rồi sẽ có cảm tình.
Để có thể lôi kéo được Thẩm Lãng, Tống Tri Viễn phải dốc hết tâm cơ.
Sau khi Tống Tri Viễn rời đi, Thẩm Lãng thờ ơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-thieu-gia/1074692/chuong-28.html