Lúc này Thẩm Lãng đang ngồi nói chuyện với Tống Tri Viễn, Tống Từ ngồi bên cạnh thì đang cong cái môi nhỏ như có chút khinh thường.
Cô vẫn luôn cho rằng ông của cô đã nhìn nhầm người rồi, Thẩm Lãng chưa có đủ tư cách để ông đối đãi một cách lịch sự như vậy.
Thật ra, dù Tống Tri Viễn không giúp đỡ lần này, Thẩm Lãng cũng sẽ có cách đối phó.
Hơn nữa, cách đó còn khiến Chu Tử Hào cảm nhận được sự đe doạ, nỗi sợ hãi khi bị trừ khử.
Nhưng Thẩm Lãng vẫn lịch sự cảm ơn Tống Tri Viễn.
“Tiểu Thẩm, nếu có chuyện gì thì cứ gọi điện cho ông, bây giờ ông đang chuyển nhà đến khu dân cư Vân Thuỷ Sơn, chính là cái biệt thự mà ông muốn tặng cho cháu mấy ngày trước đó.
Tiếc là cháu lại từ chối, nếu không chúng ta có thể làm hàng xóm rồi.
Sau này liên lạc với nhau sẽ thuận tiện hơn.” Tống Tri Viễn nói.
Thẩm Lãng cười nhưng không đáp lại, anh có ba căn biệt thự ở khu dân cư Vân Thuỷ Sơn, có sông có núi, trong đó còn có một toà lộng lẫy nhất khu dân cư.
“Tiểu Thẩm, có thời gian thì đến nhà ông chơi nhé, ông nhất định sẽ nhiệt tình tiếp đón cháu, nếu có cơ hội thì hôm khác chúng ta nói chuyện tiếp nhé.”
Bận chuyển nhà nên không tiện nán lại lâu.
Trước khi Tống Tri Viễn đi, ông còn nắm chặt tay của Thẩm Lãng như không nỡ đi.
Cháu gái Tống Từ lại không nhiệt tình như vậy.
Cô không ngại ngùng mà cau mày, cô cảm thấy việc ông cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-thieu-gia/1074683/chuong-19.html