6h 30 tối…
Việt theo dõi kiểm tra cho Tôn Thất Thái kết thúc, tất cả mọi người đều đã ra ngoài, trong phòng lúc này chỉ còn lại một mình Tôn Thất Thái vẫn đang trong trạng thái hôn mê. Hắn nằm trên giường, nhìn hắn hiện tại giống như một cái xác ướp, khắp người quấn đầy vãi băng.
Bất chợt lúc này, trong không gian phòng yên tĩnh, Tôn Thất Thái nằm bất động trên giường, có thứ gì đó từ phía sau lớp vải băng ở ngay vị trí chính giữa hai hàng lông mày của hắn chợt lóe lên ánh sáng màu đỏ lập lòe…
Ban đầu thì chỉ loé lên yếu ớt, nhưng rồi dần dần mỗi lúc một sáng lên cho đến khi ánh sáng màu đỏ định hình phát ra quang mang cường thịnh đem toàn bộ thân thể của Tôn Thất Thái bao bọc lại. Từng đợt từng đợt huyết quang như những sợi dây cước màu đỏ chen nhau chui vào những vết thương trên người hắn
Các vết thương nhỏ dưới sự tác động của huyết quang, rất nhanh chóng đã khép lại rồi hoàn toàn biến mất. Riêng chỉ có hai vết thương lớn phía sau lưng là lâu nhất, bởi vì vết thương đâm vào rất sâu cho nên dưới sự trị liệu của huyết quang tuy là vẫn có chuyển biến nhưng tốc độ cực kì chậm chạp…
Cũng chính lúc này, khoảnh khắc khi ánh sáng màu đỏ kia vừa lóe lên. Trên bầu trời đêm tĩnh lặng có đầy sao, đột nhiên mây mù ùng ùng kéo đến, kèm theo từng tiếng giông sét đì đùng như những ngày mùa mưa bão.
Tiếng sét vang lên từ tiếng nhỏ vang bên tai cho đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-thieu-gia/1074670/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.