Chương trước
Chương sau
Lúc này, hắn thấy được một đóa hoa sinh trưởng trong hư không.

Không sai, chính là sinh trưởng ở bên trong không gian, cắm rễ ở chỗ sâu trong không gian.

Diệp Thiên tạm thời gọi nó là Hư Không Hoa!

"Bảo vật gây nên mãnh liệt khát vọng cho ta chính là đóa Hư Không Hoa này a, tuyệt đối phải cầm tới tay!" Diệp Thiên hạ quyết tâm.

Con Kim Sí Bằng Điêu tuyệt đối đang thủ hộ đóa Hư Không Hoa này, lúc này mới biến nơi này thành hang ổ, mà bởi vì tính đặc thù của ngọn núi này, cho đến nay cũng không bị những hung thú Đế Cấp cường đại khác phát hiện ra.

"Đóa Hư Không Hoa này vẫn còn chưa chân chính thành thục, nhưng dù sao cũng có tác dụng đối với thiên phú Sao Chép, mình sẽ không thể chờ cho đến khi nó thành thục, đây là một chuyện không biết phải mất bao nhiêu lâu, huống hồ nếu thật sự đến ngày nó chín muồi, con Kim Sí Bằng Điêu tuyệt đối sẽ là kẻ trước tiên nuốt chửng Hư Không Hoa!" Diệp Thiên quyết định vào mấy ngày nữa sẽ đến cướp đoạt đóa Hư Không Hoa này.

Hư Không Hoa có thể làm cho thiên phú Sao Chép tiến hóa, hắn sẽ không tiếc bất cứ giá nào để chiếm được.

Đương nhiên, cũng không thể tiết lộ tình huống ở nơi này ra ngoài, nếu không đám người Chiến Phủ Đại Đế tuyệt đối sẽ chạy đến cướp đoạt Hư Không Hoa.

"Rời đi trước!" Diệp Thiên chậm rãi rút đi, không gây ra sự chú ý của Kim Sí Bằng Điêu.

Rời đi khỏi không gian dưới mặt đất, bay ra bên ngoài hang động, Diệp Thiên trở về địa phương Phong Huyết Lục đang ẩn nấp.

"Diệp Thiên, thế nào?" Phong Huyết Lục thấy Diệp Thiên trở về, liền hỏi.

"Dưới mặt đất có rất nhiều hung thú Thánh Cấp, hơn nữa còn có 4 con hung thú Đế Cấp, con hung thú Đế Cấp cầm đầu đoán chừng sẽ cường đại như 36 Đế, ta không dám áp sát quá gần. Hiển nhiên nơi này là một cái sào huyệt hung thú cường đại, đối phương hẳn là sẽ không tuỳ tiện đi ra, chúng ta cũng không cần phải quấy rầy bọn chúng." Những gì mà Diệp Thiên nói đều là thật, cũng không có trộn lẫn nội dung thật giả.

Bất quá hắn chỉ che giấu Hư Không Hoa mà thôi!

"4 con hung thú Đế Cấp, còn có một con có thể so với 36 Đế! ! !" Phong Huyết Lục hít vào một ngụm khí lạnh, may mắn là hắn không đi vào, nếu không sẽ chết chắc.

"Ừm, nhất định phải báo cáo trở về, để cho cấp trên ứng đối." Phong Huyết Lục nói.

Lúc này, Diệp Thiên mới đề nghị: "Ta có thiên phú ẩn thân, có thể giám thị nơi này, ngươi trước tiên hãy dò xét rõ ràng những địa phương khác, sau đó về căn cứ trước. Ngươi yên tâm, coi như hung thú Đế Cấp không cẩn thận dò xét mà nói, cũng không phát hiện ra được ta!"

"Tốt!" Phong Huyết Lục cảm thấy quyết định của Diệp Thiên vô cùng hợp lý, liền đồng ý.

Mà hắn làm như thế nào cũng không ngờ được là, Diệp Thiên chuẩn bị đánh chủ ý với con hung thú Đế Cấp có thể so sánh với 36 Đế kia.

Trong nháy mắt, hai ngày thời gian đã trôi qua.

Phong Huyết Lục đã tiến hành tra xét rõ ràng tình huống những địa phương còn lại trong khu vực số 13, sau khi truyền tin báo cáo cho căn cứ, lúc này mới trở về căn cứ.

Mà Diệp Thiên thì tiếp tục lưu lại giám thị tình huống ở nơi này, mà căn cứ cũng cho phép Diệp Thiên giám thị nơi này, mỗi ngày chỉ cần báo cáo tình huống một lần là được.

Lại trôi qua thêm ba ngày, thiên phú Sao Chép của Diệp Thiên đã kết thúc thời gian làm lạnh. Hắn đã có thể sao chép thêm lần nữa.

Bất quá, trước khi hắn chuẩn bị động thủ, đã truyền về cho căn cứ một tin tức.

Nội dung chủ yếu là nói dối, hắn nói là đã phát hiện ra sào huyệt hung thú có một chút dị động, mời căn cứ phái một vị trong 36 Đế tới tiếp viện, tốt nhất là một vị khá cường đại.

Bởi vì một khi hắn đoạt Hư Không Hoa đi, Kim Sí Bằng Điêu tất nhiên sẽ phẫn nộ. Đến lúc đó, phiến khu vực này tất nhiên sẽ bị lửa giận của Kim Sí Bằng Điêu bao phủ.

Nếu như căn cứ không áp dụng biện pháp ngăn chặn mà nói, sẽ rất dễ dàng khiến cho căn cứ bị tổn thất.

Sau khi truyền tin tức xong, Diệp Thiên liền tiến vào hang động.

Chỉ chốc lát sau, hắn đã tiếp cận đến bên cạnh Kim Sí Bằng Điêu.

"Thiên phú phi hành cấp Áo Nghĩa, sao chép!"

"Thiên phú Trảm Kích Đỉnh cấp, sao chép!"

Liên tiếp sao chép hai loại thiên phú, Diệp Thiên lúc này mới dời ánh mắt về phía đóa Hư Không Hoa.

Tiếp cận!

Rất nhanh, Diệp Thiên chỉ còn cách đóa Hư Không Hoa một cánh tay.

Xoạt! Diệp Thiên vận dụng tốc độ nhanh đến mức cực hạn, chộp lấy Hư Không Hoa, sau đó thu vào không gian tùy thân.

Tiếp theo, hắn liền lập tức thi triển năng lực thuấn di, thuấn di ra bên ngoài hang động.

Sở dĩ Diệp Thiên không sử dụng thiên phú ẩn thân chậm rãi rời đi, là bởi vì tốc độ di chuyển quá chậm, một khi Kim Sí Bằng Điêu điên cuồng công kích, hắn ở quá gần sẽ bị công kích trúng, công kích của Kim Sí Bằng Điêu quá cường đại, chỉ cần dính một chút sẽ bị trọng thương.

"Rống!" Kim Sí Bằng Điêu rống một tiếng.

Nó mở hai con ngươi ra, nhưng vẫn không thấy Hư Không Hoa, bảo bối của nó đã biến mất ngay trước mắt.

Trong một cái chớp mắt tiếp theo, nó cảm ứng được khí tức của Diệp Thiên, không nói hai lời, liền giang đôi cánh vàng óng của mình ra, chém vào hư không một cái.

Oanh! ! ! ! ! Quang mang màu vàng óng phảng phất như muốn xé rách hư không, toàn bộ không gian dưới mặt đất đều bị ánh sáng màu vàng óng bao phủ, đó là quang mang do Kim Sí Bằng Điêu giương cánh vô số lần lưu lại.

Vô số hung thú chết ở bên trong quang mang màu vàng óng, thậm chí ngay cả một số hung thú Thánh Cấp cũng bị liên lụy.

Kim Sí Bằng Điêu hoàn toàn không quan tâm tới việc thủ hạ tử vong, nó chỉ muốn giết chết địch nhân.

Rầm rầm rầm! ! ! ! Vách đá kiên cố ở dưới mặt đất cũng bị quang mang màu vàng óng đánh trúng, hóa thành vô số bụi bặm.

Mà Diệp Thiên lại nhanh chóng thuấn di, tránh né những đòn công kích này.

Trong phút chốc, Diệp Thiên đã thuấn di ra khỏi hang động, lại tiếp tục thuấn di.

Sau mấy lần thuấn di, hắn vội vàng thi triển thiên phú ẩn thân, nhảy vào bên trong một dòng sông.

Đây là một trong những con đường chạy trốn mà hắn đã lên kế hoạch trước đó.

Cơ hồ trong một cái chớp mắt Diệp Thiên nhảy vào trong dòng sông, con Kim Sí Bằng Điêu to lớn đã xuất hiện ở trên không trung, thần thức bao trùm trong vòng nghìn dặm, quét hình từng tấc từng tấc đại địa, dòng sông cùng với những con hung thú nhỏ yếu khác.

Qua trong giây lát, trong chu vi mười vạn dặm đều bị Kim Sí Bằng Điêu kiểm tra một lần, nhưng cũng không thể tìm được tung tích của Diệp Thiên.

Ở sâu trong đáy sông, Diệp Thiên vẫn một mực mở ra thiên phú ẩn thân Đỉnh cấp, nhiều lần bị thần thức cường đại của Kim Sí Bằng Điêu quét qua, nhưng cũng không sinh ra một chút ba động nào.

May mắn là thiên phú ẩn thân Đỉnh cấp đủ cường đại, mà Kim Sí Bằng Điêu cũng không có thiên phú đặc thù phát hiện ẩn thân, cho nên không thể phát hiện ra Diệp Thiên.

Nhưng Diệp Thiên cũng vô cùng mạo hiểm, nếu như chậm một bước, sẽ lập tức bị phát hiện.

Trong chu vi mười vạn dặm, Kim Sí Bằng Điêu tìm không thấy Diệp Thiên, bắt đầu điên cuồng công kích.

---
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.