Chương trước
Chương sau
Ý thức tiến vào không gian tùy thân, hắn quan sát tỉ mỉ một chút. Không gian tùy thân giống như một căn phòng hình lập phương vậy, có chiều dài là 5 mét, nói một cách khác toàn bộ không gian có 125 m2.

Không gian như thế này đã là rất rộng lớn, có rất ít Túi Trữ Vật có không gian lớn như vậy. Coi như là Túi Trữ Vật tương đối tốt của Nhạc Linh, cũng chỉ có không gian 30 m2 mà thôi, kỳ thật cũng không chứa được quá nhiều đồ vật.

Hơn nữa Túi Trữ Vật lại dễ dàng bị người đoạt đi, một khi bị cướp đi, đồ vật ở bên trong sẽ mất hết. Nhưng không gian tùy thân sẽ không bị đoạt đi được, coi như cánh tay bị chém đứt, Diệp Thiên vẫn có thể câu thông với không gian tùy thân, sẽ không sợ bị người khác mở ra, trừ phi có thể phá hư không gian tùy thân, nhưng không gian sẽ kiên cố cỡ nào, cũng không dễ dàng bị phá hỏng.

Tóm lại, có không gian tùy thân đúng là vô cùng thuận tiện, sau khi có không gian tùy thân, Diệp Thiên đã âm thầm đem một số vật phẩm quý giá từ bên trong bao đồ chuyển vào bên trong không gian tùy thân. Ví dụ như hai đóa Thiên Hồn Hoa, hắn liền lặng lẽ dời vào bên trong không gian tùy thân.

Mặt khác, hắn còn dời những dược tài mấy trăm năm vào bên trong không gian tùy thân. Về phần những vật khác thì vẫn vật đặt ở bên trong bao đồ, làm ra vẻ như hắn không hề có Túi Trữ Vật.

Ầm!!!! Ở nơi xa, có âm thanh chiến đấu truyền đến, từ nguyên khí ba động mà nói thì vô cùng kịch liệt.

"Nhạc Linh, có người hoặc là hung thú đang chiến đấu!" Diệp Thiên nói ra, từ âm thanh chiến đấu mà nói, nơi phát sinh chiến đấu chỉ cách nơi này 10 dặm, loại khoảng cách này đối với Đại Võ Giả mà nói cũng không tính là xa.

"Đi qua nhìn một chút đi!" Nhạc Linh nói ra.

Diệp Thiên gật đầu, nhanh chóng đi qua cùng với Nhạc Linh, vào thời điểm cách nơi chiến đấu khoảng 3 dặm, Diệp Thiên dùng năng lực cảm giác không gian dò xét một chút.

Ô...ô...n...g —— Cảm giác không gian ba động tản ra, lấy một tốc độ không thể tưởng tượng nổi tiến về phía trước.

Vào giờ khắc này, Diệp Thiên có cảm giác giống như là có thể nhìn thấu không gian vậy, thẳng tới bên ngoài 3 dặm.

Mà cảnh tượng bên ngoài 3 dặm cũng bị Diệp Thiên nhìn không sót một cái gì, đây chính là sự cường hãn của năng lực cảm giác không gian, không những có thể dò xét cự ly xa, hơn nữa còn nhìn thấy rất rõ ràng, nếu như dùng tinh thần lực để cảm ứng mà nói, nhiều lắm là chỉ có thể cảm ứng được đại khái tình huống, không có cách nào nhìn thấy rõ ràng giống như Diệp Thiên.

"Võ Giả!" Diệp Thiên nhìn thấy được năm vị Võ Giả, đang vây công một con hung thú, mà cách con hung thú này không xa có một gốc cỏ non màu đỏ, trên gốc cỏ vậy mà có hoả diễm bốc cháy, nhìn qua vô cùng bất phàm.

"Đây là cỏ gì?" Tri thức không đầy đủ của Diệp Thiên khiến cho hắn không nhận ra được loại cỏ này, nhưng Nhạc Linh có lẽ sẽ biết.

Năm vị Đại Võ Giả kia đều là Đại Võ Giả đỉnh phong, hai người trong đó còn nắm giữ loại hình thiên phú công kích, thực lực ở bên trong Đại Võ Giả đều thuộc về cấp độ đỉnh tiêm, mà con hung thú cao cấp đang bị năm vị Võ Giả này vây công cũng là một con hung thú nắm giữ loại hình thiên phú công kích.

Nếu như chậm rãi vây công, cẩn thận một chút mà nói, con hung thú này tuyệt đối sẽ chết chắc, mà năm vị Võ Giả cũng sẽ không bị thương.

Nhưng trước mắt, năm người này lại vô cùng điên cuồng, liên tục thả ra tuyệt chiêu, hoàn toàn không thèm để ý đến phương diện tiêu hao, thậm chí là lấy thương thế đổi thương thế, muốn nhanh chóng chém giết con hung thú này.

"Năm người này cấp bách như thế, xem ra gốc cỏ non này cũng không đơn giản a!" Diệp Thiên suy đoán.

"Nhạc Linh, chúng ta mau tăng nhanh tốc độ a!" Diệp Thiên quay đầu nói với Nhạc Linh.

"Tốt!" Nhạc Linh không biết ở phía trước phát sinh ra chuyện gì, nhưng vẫn di chuyển nhanh chóng theo Diệp Thiên.

Chỉ tiếc là, ở bên trong bí cảnh có quá nhiều cây cối, ảnh hưởng nghiêm trọng tới tốc độ, Nhạc Linh chỉ có thể tăng lên một chút tốc độ, vậy mà đã khó có thể khống chế thân thể, xém chút nữa đã đâm vào đại thụ.

Mười mấy giây sau, bọn hắn đã vượt qua ba dặm đường, Diệp Thiên cùng với Nhạc Linh đã đi đến nơi xảy ra chiến đấu.

Vào thời điểm hai người Diệp Thiên cùng với Nhạc Linh đến nơi này, năm vị Võ Giả cũng vừa mới chém chết con hung thú kia.

"Có người đến! Nhanh một chút!" Một vị Đại Võ Giả trong đó vội vàng thúc giục.

Vù! Một vị Đại Võ Giả nhanh chóng đi tới và hái gốc cỏ non, ném vào bên trong Túi Trữ Vật.

Nhưng mà, tất cả những chuyện này đều bị Nhạc Linh nhìn thấy rõ ràng.

"Đó là Hỏa Linh Thiên Phú Thảo!" Nhạc Linh không nhịn được kinh hô.

Vù!!!! Một cỗ sát ý bao phủ đến, rõ ràng là sát ý của năm vị Võ Giả trước mặt.

Ngay lập tức, năm người liền tiến hành bao vây Diệp Thiên cùng với Nhạc Linh.

"Trương Khải, ngươi muốn làm gì?" Nhạc Linh phẫn nộ chỉ vào một vị Đại Võ Giả trong đó nói.

(Dịch giả: truyện được cập nhật hơn 1000 chương tại truyệnyy.cơm link: bit.ly/2BX4wJ9

Trương Khải lộ ra vẻ mặt dữ tợn nói: "Nhạc Linh, ngươi nói ta muốn làm gì, ngươi thấy được Hỏa Linh Thiên Phú Thảo, giá trị của Hỏa Linh Thiên Phú Thảo, ngươi nên rõ ràng hơn ta a, ngươi cho rằng ta sẽ để cho ngươi còn sống đi ra ngoài hay sao?"

Biểu tình của Nhạc Linh trở nên ngưng trọng, nàng tự nhiên minh bạch ý tứ của Trương Khải, nếu như nàng ở vào cái tình huống này giống như Trương Khải, nói không chừng cũng sẽ làm ra cử động giống như Trương Khải.

Không chỉ bởi vì tầm quan trọng của Hỏa Linh Thiên Phú Thảo, càng trọng yếu hơn là Nhạc gia cùng với Trương gia trên phương diện sinh ý có cạnh tranh lẫn nhau, xem như là gia tộc đối địch.

Tại Đại căn cứ Ma Hải, hai nhà bởi vì quy tắc của Đại căn cứ Ma Hải, không dám động thủ, chỉ có thể phân cao thấp trên phương diện sinh ý. Nhưng ở nơi này là bí cảnh, Đại Võ Giả của hai gia tộc có thể có chém giết lẫn nhau, cớ sao lại không làm?

"Giết hai người bọn họ, sự tình Trương gia chúng ta thu hoạch được Hỏa Linh Thiên Phú Thảo tuyệt đối sẽ không thể bị tiết lộ ra bên ngoài." Trương Khải tản ra sát ý nồng đậm.

"Vâng, thiếu chủ!" Bốn vị Đại Võ Giả còn lại đáp lời.

Bọn họ đều là Đại Võ Giả tinh nhuệ của Trương gia, lần này được phái vào bên trong bí cảnh để phụ trợ Trương Khải, khiến cho Trương Khải có thể thu hoạch được nhiều chỗ tốt hơn, mà đệ tử Đại Võ Giả dòng chính thế hệ này của Trương gia cũng không có nhiều, cho nên mới dám lãng phí nhiều danh ngạch như thế.

Còn Nhạc gia thì lại có nhiều đệ tử Đại Võ Giả lắm, chính là bởi vì như thế, Nhạc Linh cho Diệp Thiên một cái danh ngạch, mới đưa tới sự bất mãn của không ít người.

Năm vị Đại Võ Giả, đều là Đại Võ Giả đỉnh phong.

Theo suy nghĩ của Trương Khải, dạng Đại Võ Giả hậu kỳ này như Nhạc Linh coi như nắm giữ kiếm kỹ cấp Thanh Đồng, cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của bọn hắn, còn vị Đại Võ Giả ở bên cạnh Nhạc Linh, bọn hắn căn bản không đặt ở vào mắt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.