"Đây chính là Vương Cấp a, có thể sống 500 năm, từ lúc trái đất đại biến cho đến bây giờ mới trôi qua 100 năm, 500 năm là năm tháng dài dằng dặc bực nào a!" Nhạc Linh cảm thán: "Không biết đời này ta có thể trở thành Vương Cấp hay không?" 
Mặc dù nàng chiếm được bảo vật, đem thiên phú tu luyện tăng lên tới cấp bậc đỉnh cấp, nhưng xác suất có thể trở thành Vương Cấp vẫn như cũ chưa tới một thành. 
Ở trong Đại căn cứ Ma Hải, không biết có bao nhiêu Võ Giả nắm giữ thiên phú tu luyện đỉnh cấp bị vây khốn ở cảnh giới Tông Sư đỉnh phong, chỉ có một vài Võ Giả ít ỏi nắm giữ thiên phú tu luyện đỉnh cấp mới may mắn bước vào đến cảnh giới Vương Cấp. 
"Đừng nghĩ quá nhiều, thuận theo tự nhiên thôi!" Diệp Thiên mở miệng nói. 
"Đúng rồi, thuận theo tự nhiên!" Nhạc Linh một lần nữa tỉnh lại, nói: "Tối thiểu nhất thì chúng ta vẫn còn có thể tiến vào cảnh giới Tông Sư, tuổi thọ có thể đạt tới 200 năm, mà rất nhiều Võ Giả cả một đời cũng không có cơ hội bước vào cảnh giới Tông Sư, chớ đừng nói chi là có một số người từ lúc sinh ra đã bị chú định là không có cách nào trở thành Võ Giả. Cùng so sánh với bọn hắn, chúng ta cũng đã được tính là phi thường may mắn!" 
"Đúng vậy a, chúng ta đã phi thường may mắn!" Diệp Thiên có một cảm giác tán đồng sâu sắc. 
Bởi vì hắn cũng do vô cùng may mắn mới thức tỉnh được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-thien-phu/3223501/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.