- Khụ khụ, chuyện này sau này hãy nói đi, tôi còn có việc đi về trước, hôm nay cảm ơn cô đã hỗ trợ, hôm nào có cơ hội tôi mời cô ăn cơm.
Hàn Sâm nói xong liền muốn rời đi.
Lời Tần Huyên nói hắn cũng biết, nhưng Hàn Sâm có tính toán của mình, hắn chuẩn bị trước khi tới tuổi phải thực hiện nghĩa vụ quân sự, cố gắng đạt được một phong hào quý tộc, đến lúc đó cho dù đi phục nghĩa vụ quân sự, quý tộc cũng sẽ có đặc quyền, có thể lấy được quân chức tốt, sẽ không phải đi lên tiền tuyến làm bia đỡ đạn.
- Đứng lại, tôi có nói cậu có thể đi sao?Tần Huyên hung hăng trừng mắt nhìn Hàn Sâm.
- Tần đại trạm trưởng, ngài hãy bỏ qua cho tiểu nhân đi, tôi thật sự không muốn tới đó đâu.
Hàn Sâm vẻ mặt đau khổ nói ra.
- Cậu không muốn đi cũng được.
Tần Huyên đột nhiên cười tủm tỉm nhìn Hàn Sâm nói một câu, Hàn Sâm đang cao hứng, nhưng ngay sau đó lại nghe Tần Huyên nói:- Nếu cậu không đi, về sau mỗi lần cậu ra vào trạm chuyên chở, chúng ta sẽ cẩn thận luận bàn một chút.
Nhìn nụ cười như tiểu ác ma trên mặt Tần Huyên, nội tâm Hàn Sâm thoáng lộp bộp một chút.
Hắn biết rõ trên thực tế khi Tần Huyên đối chiến cùng hắn vốn không dùng hết toàn lực, nếu không hắn không thể là đối thủ của Tần Huyên, nhìn vẻ mặt này của Tần Huyên, Hàn Sâm biết nếu mình không đáp ứng, chỉ sợ cuộc sống sau này sẽ không dễ chịu.
- Hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-than-co-nhan/3907009/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.