Sau khi thu thập thi thể Tử Vũ Lân Long xong, mọi người trở về Cương Giáp Tí Hộ Sở, Tần Huyên gọi một mình Hàn Sâm đi vào trong phòng làm việc của mình.
- Có lấy được thú hồn không?Đôi mắt đẹp của Tần Huyên nhìn chằm chằm vào mắt Hàn Sâm hỏi.
- Tần đại trạm trưởng, tôi thật sự không lấy được thú hồn, sớm biết như vậy tôi đã không bắn ra mũi tên kia, kết quả vừa không được ăn thịt dê lại còn chọc ra một đống chuyện.
Mặt của Hàn Sâm còn khổ hơn ăn mướp đắng, oan ức hơn cả Đậu Nga.
Rõ ràng Tần Huyên không tin những lời này của Hàn Sâm:- Đừng diễn nữa, nếu cậu đã lấy được thú hồn, tôi cũng không chiếm lợi của cậu, muốn bán bao nhiêu tiền thì cậu ra giá đi, nếu thích hợp tôi sẽ trả tiền, một phần cũng không thiếu, tôi trả tiền trước cũng được, tôi tin tưởng cậu.
- Tần đại trạm trưởng, có tiền chả lẽ là tôi lại không muốn kiếm? Tôi thật sự không lấy được thú hồn, nếu có thể lấy ra cho cô xem được, bây giờ tôi sẽ lấy ra liền, tôi thật sự là bị oan mà.
Hàn Sâm lộ ra vẻ buồn bực.
Tần Huyên thấy Hàn Sâm có vẻ không giống như đang nói dối, đã hơi tin tưởng một chút, cau mày nói với hắn:- Không lấy được thú hồn thì thôi, sắp tới cậu đừng hành động một mình, cở ở lại thần xạ tổ đi, lỡ bị Thần Thiên Tử giết thì cũng đừng trách tôi không nhắc nhở.
- Đánh chết tôi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-than-co-nhan-dich/3064359/chuong-53.html