Nếu không phải Phương Dạ đang lái xe, Lương Duyệt Tư tuyệt đối sẽ sà đến bóp cổ anh. Tên khốn này nói chuyện thật sự là chọc tức người ta, có chuyện dùng dòi bọ để hình dung người khác sao, vả lại còn là hai người đẹp hàng thật giá thật? Phương Dạ cũng biết bản thân đã đùa hơi quá, nên sau khi đưa họ về công ty anh đã trực tiếp chuồn luôn, đến thẻ tan làm cũng không dám quẹt, đợi Thẩm Tiệp hoàn hồn lại, chiếc Lamborghini đã chạy xa rồi. Cô ta tức tới mức dậm chân: “Tên khốn này, vậy mà lại dám lái xe của cô đi mất.” Lương Duyệt Tư thở dài: “Thôi vậy, vốn dĩ anh ta chính là tài xế, lái thì lái đi, chúng ta về công ty trước.” Hiện giờ nhiệm vụ cấp bách là ký hợp đồng với ngài George, việc dạy bảo Phương Dạ hoàn toàn có thể để sang một bên trước… Bây giờ đã gần bảy giờ, Phương Dạ cũng lười phải về nhà đổi xe, anh bèn lái chiếc xe của Lương Duyệt Tư đến trung tâm mua sắm Hoa Hồng. Lúc này ngoài cửa trung tâm mua sắm, Mộ Tiểu Điệp đang đứng bên đường gửi tin nhắn cho Phương Dạ. Hôm nay cô ấy mặc áo trắng phối với váy xếp ly ngắn màu be, khuôn mặt xinh đẹp với lớp trang điểm nhẹ, đôi giày trắng làm tôn lên dáng người thanh mảnh, tựa như nét đẹp của thanh xuân, thu hút rất nhiều ánh nhìn của người qua đường. Sau khi nhận được tin Phương Dạ sắp đến, cuối cùng Mộ Tiểu Điệp cũng yên tâm, lúc cô ấy định bỏ điện thoại vào túi xách, một chiếc xe BMW màu trắng dừng lại bên đường, người lái xe là một người đàn ông trên đầu quấn băng gạc. Người đàn ông bộ dáng thê thảm này chính là bạn trai cũ của Mộ Tiểu Điệp, Triệu Khoát. Sau khi trải qua việc ngày hôm qua, quý bà kia trực tiếp vứt bỏ anh ta rồi. Trong cái rủi có cái may, quý bà đó không lấy lại hết đồ, ngoại trừ con xe BMW và một căn nhà tám mươi mét vuông, vẫn còn cho anh ta ba mươi vạn phí chia tay. Mặc dù Triệu Khoát không còn phụ nữ để ăn bám nữa, nhưng anh ta vẫn tương đối hài lòng với kết quả này, nếu thành thật làm việc, chỉ sợ mười năm cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy. Sau khi lấy lại được sự tự do, anh ta lại dành sự chú ý lên bạn gái cũ, hi vọng có thể tiếp tục mối duyên trước đây, một lần nữa có được người đẹp! Dựa vào việc bây giờ có xe có nhà có tiền tiết kiệm, lại thêm nền tảng tình cảm trước đây, anh ta tin rằng đối phương chắc chắn sẽ từ chối không nổi. Triệu Khoát chỉnh lại cổ áo, sau đó hạ cửa xe xuống, khuôn mặt mang theo nụ cười nói: “Tiểu Điệp, em tan làm rồi phải không?” Mộ Tiểu Điệp nhìn một lúc lâu mới nhận ra anh ta, cô ấy ngạc nhiên nói: “Triệu Khoát? Anh tới đây làm gì?” Khoé miệng Triệu Khoát hơi nhấc lên: “Không có gì, không phải tối nay em phải tham gia buổi tụ họp với bạn bè sao, anh đặc biệt tới đón em.” Mộ Tiểu Điệp lạnh lùng nói: “Ngại quá, tôi không cần.” Triệu Khoát không để bụng, anh ta biết trong lòng đối phương chắc chắn vẫn còn tức giận, đương nhiên phải tỏ ra một chút. “Tiểu Điệp, nói thật với em vậy, anh đã chia tay với bà già kia rồi, bây giờ chúng ta bắt đầu lại từ đầu, làm bạn gái của anh được không?” Mộ Tiểu Điệp thiếu kiên nhẫn nói: “Triệu Khoát, ngựa tốt không ăn cỏ cũ, giữa chúng ta đã kết thúc từ lâu rồi, vả lại tôi đã có bạn trai rồi, làm ơn đừng đến làm phiền tôi nữa!” “Đừng đùa nữa, hôm nay anh mới hỏi thăm qua, bây giờ em căn bản không có bạn trai.” Triệu Khoát không đồng ý mà nói: “Tiểu Điệp, bây giờ anh không phải là thằng nhóc nghèo năm xưa nữa rồi, em thấy con xe BMW này chưa? Là của anh, vả lại anh vẫn còn một căn nhà và mấy chục vạn tiền tiết kiệm, em đi theo anh tuyệt đối có thể không cần lo ăn lo mặc. Nếu em đồng ý, tháng sau chúng ta có thể kết hôn!” Mộ Tiểu Điệp tức giận: “Rốt cuộc anh đã nói xong chưa? Lúc nãy tôi đã nói rất rõ ràng rồi, tôi đã có bạn trai, hơn nữa anh ấy cũng sắp đến!” Triệu Khoát cười lạnh: “Anh không tin, vậy em nói anh biết, anh ta là ai?” “Anh ấy là Phương Dạ, là đồng nghiệp của tôi.” Vì để thoát khỏi rắc rối, Mộ Tiểu Điệp chỉ đành đưa Phương Dạ ra: “Chúng tôi là hôm qua mới xác nhận quan hệ, anh vừa lòng rồi chứ?” “Mộ Tiểu Điệp à Mộ Tiểu Điệp, em có phải ngốc không vậy, một kẻ làm thuê rách nát có thể so sánh với anh sao?” Triệu Khoát không nản lòng: “Con xe BMW này và căn nhà, đoán chừng cả đời anh ta cũng không mua được, em việc gì phải chịu khổ cùng anh ta chứ?” “Tôi không phải kiểu con gái hám của đó, thứ tôi yêu là con người anh ấy, không phải xe và nhà!” “Vậy thì càng không có vấn đề gì rồi, em và anh ta mới xác nhận quan hệ hôm qua, mà chúng ta thì đã yêu nhau hai năm, tuy là không làm đến bước cuối cùng, nhưng chắc chắn là em yêu anh thật lòng, điều này em không phủ nhận chứ?” “Dù cho có yêu anh, đó cũng là chuyện của quá khứ rồi!” Khuôn mặt Mộ Tiểu Điệp không chút biểu cảm nói: “Từ ngày nói lời chia tay đó, tôi đã không còn hi vọng gì với anh nữa rồi.” “Điều đó thì liên quan gì, chẳng phải có câu là tro tàn lại cháy sao?” Vẻ mặt Triệu Khoát cười cợt nói: “Nghe lời anh đi, chút nữa bỏ tên họ Phương đó, rồi ngồi BMW đến buổi tụ họp bạn bè, để anh làm cho em nở mày nở mặt!” Sắc mặt Mộ Tiểu Điệp tái lại, cô ấy dứt khoát quay đầu đi không để ý đến anh ta. Triệu Khoát thấy thái độ kiên quyết đấy của Mộ Tiểu Điệp, trong lòng anh ta cũng có chút tức giận, dứt khoát xuống xe kéo cánh tay cô ấy. Mộ Tiểu Điệp tức giận: “Anh muốn làm gì, mau buông tôi ra!” Triệu Khoát mặt dày mày dạn nói: “Tiểu Điệp, trước đây em không phải người nhỏ nhen, nào nào nào, chúng ta lên xe rồi nói tiếp.” “Nếu không buông tay, tôi sẽ hét lên anh là đồ lưu manh!” “Hét thì hét, chúng ta vốn dĩ là quan hệ người yêu, người ta sẽ chỉ nghĩ là đang cãi nhau thôi!” Vào lúc hai người lôi lôi kéo kéo, một chiếc xe Lamborghini SUV vẻ ngoài bá đạo đã dừng lại bên đường. Triệu Khoát vừa nhìn một cách vô cùng hâm mộ thì thấy chủ chiếc xe đẩy cửa xuống xe. Mộ Tiểu Điệp nhân lúc đối phương không chú ý, cô ấy lập tức rút cánh tay chạy về phía Phương Dạ, thoắt cái lao vào lòng anh. “Phương Dạ, cuối cùng anh cũng tới rồi!” Triệu Khoát sững lại một chút, không phải chứ, thì ra chủ nhân của chiếc xe khủng này là bạn trai cô ấy? “Tiểu Điệp, nói cho tôi biết đã xảy ra chuyện gì?” Sau khi nhìn thấy Triệu Khoát dáng vẻ khốn khổ không chịu đựng nổi, mặc dù Phương Dạ đã đoán được tới tám, chín phần nhưng vẫn lạnh nhạt hỏi. Mộ Tiểu Điệp còn chưa nói, Triệu Khoát đã mở miệng: “Anh chính là Phương Dạ?” “Đúng.” “Bây giờ Tiểu Điệp là bạn gái của anh?” Phương Dạ lạnh lùng nói: “Nếu đã biết cô ấy là bạn gái tôi, sao anh vẫn dám quấy nhiễu cô ấy?” “Làm sao tôi biết lời phụ nữ nói là thật hay giả?” Triệu Khoát giảo biện: “Trước đây tôi và cô ấy qua lại hai năm, vốn nghĩ hôm nay đến nối lại tình xưa, ai nghĩ tới sẽ bị anh chen ngang?” Phương Dạ cười lạnh: “Theo tôi được biết, ban đầu anh vì tiền mới bỏ rơi cô ấy, vậy mà hôm nay lại dám đến tìm cô ấy, không cần mặt mũi nữa phải không?” Triệu Khoát không dám chọc giận chủ nhân chiếc xe Lamborghini, anh ta chỉ đành chĩa mũi nhọn về phía Mộ Tiểu Điệp: “Mộ Tiểu Điệp à Mộ Tiểu Điệp, hoá ra cô vẫn là xem thường tôi, miệng còn nói không yêu tiền tài, thân thể lại thành thật, tìm một người bạn trai giàu có như này, vậy mà còn dám nói mình không phải kiểu con gái hám tiền. Mẹ kiếp! Vừa làm gái vừa lập đền thờ, hoá ra cô mới là loại trà xanh không cần mặt mũi thật sự!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]