Chương trước
Chương sau
Tiếng gầm rú của của Saleen S7 gầm rú cực lớn vang vọng trên đường đua, toàn bộ mọi người đều dồn sự chú ý vào hai chiếc xe.
“Thắng thua chỉ cần nhìn vào khúc cua cuối cùng rồi, bây giờ hai bên đã ngang sức ngang tài, nhưng mà tuyển thủ Phương đã chiếm được vị trí có lợi trên đường, nếu như tuyển thủ Nhậm cố gắng muốn vượt qua xe thì thật sự rất khó!”
“Nhưng đây chính là cơ hội cuối cùng để vượt qua tuyển thủ Phương rồi,tuyển thủ Nhậm nhất định sẽ không từ bỏ, dù sao thì trước đó anh ta đã dẫn đầu cả đoạn đường, đã đến gần vạch đích mà còn bị cướp mất ngai vàng của chức quán quân, là ai cũng không thể chịu được!”
“Hai bên đã sắp tiến vào khúc cua rồi, Koenigsegg đang giữ vị trí rất tốt, Saleen S7 giống như đã không còn cơ hội rồi!”
“Muốn thắng tôi, chờ kiếp sau đi!” Nhậm Vân Hổ trong lòng phát hận, trực tiếp đạp ga tới mức thấp nhất, bắt đầu dốc toàn lực để vượt qua bên ngoài.”
Người đàn ông dẫn chương trình hét khản cả cổ: “Dường như tuyển thủ Nhậm đã không còn quan tâm đến bất cứ thứ gì nữa, tốc độ của Saleen đang được tăng nhanh, nó đã bắt đầu vượt lên trước...”
“Thật lợi hại, sắp vượt được một nửa rồi...”
“Người xem thân mến, Saleen đã thật sự vượt qua rồi, nó đã vượt qua rồi!”
“Cuộc thi ngày hôm nay thật sự quá đặc sắc, không ngờ rằng tuyển thủ Nhậm có thể lật ngược tình thế, một lần nữa dẫn đầu... ô mai gót, Saleen đã mất kiểm soát rồi, trời ơi, nó... nó đã rơi xuống mương rồi!”
Trước khi rẽ vào đường thẳng, Nhậm Vân Hổ không thể kiểm soát được thân xe khi cố gắng dùng tốc độ cực nhanh để vượt, chiếc Saleen đã lao xuống con mương thoát nước bên cạnh đường đua...
"Hết rồi, lần này thật sự đã qua rồi..." Sau khi nhìn thấy Saleen lăn mấy vòng trên màn hình, sắc mặt của Nhậm Vân Hổ xám xịt, toàn thân như thể bị rút hết sức lực, ùm một tiếng sau đó ngồi lại vào ghế.
“Chậc chậc chậc, tại sao lại không cẩn thận như vậy, thật sự đã ngã xuống mương rồi sao?”
Phương Dạ cười he he, sau đó lái xe của Koenigsegg đến đích, giành lấy vị trí thứ nhất một cách ổn định, không lâu sau Lâm Hạo Kiệt và Diệp Vũ Tâm lần cũng lượt về đích, Hừa Dục thì kém hơn một chút, giành được vị trí thứ bảy.
Sau khi xuống xe, Phương Dạ nhân được tiếp đãi long trọng của nhà vô địch, tất cả các cô gái xe đều chen nhau chạy đến xin chụp ảnh với anh, Phương Dạ ôm trái ôm phải không hết, hoàn toàn không phát hiện sắc mặt của Hoàng Tâm Di và Lục Vân ở trên khán đài ngày càng đen...
“Tiểu Nhiên, chẳng lẽ cậu không xuống nói anh ta sao?” Lúc này Hoàng Tâm Di không nhìn tiếp được nữa.
Lục Vân đột nhiên hét lên một tiếng: “Trời ơi, người phụ nữ lại hôn lên mặt anh ta, thật sự quá quá đáng rồi!”
Tuy rằng trong lòng Tần Yên Nhiên khó chịu, nhưng dù sao anh cũng không phải bạn trai chính thức, chỉ có thể cười ngượng ngùng: “Bỏ đi, dù sao đã rất khó để giành được quán quân, cứ để anh ấy vui vẻ.”
“Vui thì được, nhưng không thể không trừng phạt, nếu không anh ta sẽ ngày càng quá đáng!”
“Cậu nói đúng, hơn nữa tớ cảm thấy, quỳ sầu riêng thôi chưa đủ, mà còn phải rắc chút muối lên gai sầu riêng!”
“Rắc muối vẫn chưa đủ, ít nhất là phải bột ớt mới được!”
“Đúng đúng đúng...”
Tần Yên Như chỉ có thể che mặt.
Tuy rằng Lâm Hạo Kiệt không giành được quán quân, nhưng đứng thứ hai cũng không tồi, hơn nữa đối thủ cũ Nhậm Vân Hổ đã bất ngờ thất bại, cuộc thi lần này không lấy được chút điểm tích lũy nào, xếp hạng cũng bị anh ta kéo xuống một đoạn, điều này thì càng đáng ăn mừng hơn!
Diệp Vũ Tâm đứng trên bục nhận thưởng đùng đùng nổi giận, mặc dù giành được vị trí thứ ba nhưng vừa rồi cô đã bị chặn bởi thao tác tạo sóng của Phương Dạ làm cho buồn nôn. Quan trọng nhất là hy vọng xóa ảnh lại tan thành mây khói rồi!
Nhìn Phương Dạ đang dương dương tự đắc, một số cảnh tượng xấu thoáng qua trong đầu cô ta: Trong đêm khuya thanh vắng, một gã khốn nạn bí mật mở điện thoại lên, lật xem từng tấm ảnh COS gợi cảm của cô ta, sau đó vừa chảy nước miếng vừa...
Con mẹ nó, điều này thật điên rồ!
Khuôn mặt Diệp Tâm Vũ ngày càng đen lại, nhưng lại không thể làm gì Phương Dạ, dù sao thì tên này quá yêu nghiệt, liên tiếp các lĩnh vực đều bị anh hút máu, cho dù ngoài miệng không phục nhưng trong lòng cũng phải phục...
Tên nhóc này vừa nhìn đã biết là một đồ biến thái, đây được coi là một trong những điểm yếu của anh ta, không lẽ còn cần tôi hy sinh sắc đẹp để lấy lại tấm ảnh sao?
Nhưng liệu điều đó sẽ bị đảo ngược trước sau không, vậy càng thiệt hơn sao?
Ngay lúc cô ta đang hết sức khó sử, Tần Yên Nhiên cười tươi đi tới, trên tay còn cầm điện thoại mà bản thân đang nghĩ về nó.
“Yên tâm đi, bức ảnh của cô tôi đã xóa hết rồi.” Tần Yên Nhiên đưa điện thoại cho cô ta: “Cô có thể tự mình kiểm tra.”
“Thật sao?” Diệp Vũ Tâm vui mừng hớn hở, sau đó đột nhiên lại nghĩ tới điều gì đó: “Tự ý xóa ảnh, đồ biến thái đó có trách cô hay không?”
“Yên Tâm đi, Phương Dạ chủ động để cho tôi xóa.” Tần Yên Nhiên cười nhẹ.
“Đồ biến thái cho cô xóa sao?” Diệp Vũ Tâm có chút không thể tin được, tên này đổi tính rồi sao?
“Này, ở nơi công cộng đông người, cô đừng có câu trước câu sau sắc lang có được không, trước đây tôi đối xử với cô thế sao?” Phương Dạ bất mãn nói: “Tôi nhìn cô càng giống nữ biến thái hơn đó, hôm qua cô còn dùng thứ khó hiểu gì để tập kích tôi!”
“Dùng thứ khó hiểu để tập kích?”
Bây giờ ngay cả Tần Yên Nhiên cũng sửng sốt.
“Tôi… tôi không cố ý, đó chỉ là một biện pháp tạm thời mà thôi!” Diệp Tâm Vũ mặt đỏ bừng nói: “Bây giờ tôi xin lỗi anh, đã được chưa?”
Phương Dạ cười he he: “Không cần xin lỗi, vừa rồi cô để tôi chặn tôi thấy rất vui, sớm đã tha thứ cho cô rồi.”
Tim Diệp Vũ Tâm đột nhiên đình trệ, ngực cảm thấy hít thở không thông.
Chặn thấy vui là ý gì? Có phải tên nhóc này đang cười nhạo kỹ năng lái xe kém cỏi của tôi?
Phượng Dạ lại nói: “Thật ra kỹ năng của cô cũng không tồi, biết vì sao vừa rồi thua tôi không?”
Diệp Tâm Vũ hỏi: “Tại sao?”
Phương Dạ nghiêm túc nói: “Bởi vì ngực của cô!”
“Ngực?”
Đúng vậy, cơ ngực của cô rất phô trương, lúc lái xe không đập vào tay lái sao?”Phương Dạ nghiêm nghị nói: " Nếu như quấn như hôm qua thì thực lực có thể tăng thêm hai mức.”
Diệp Vũ Tâm khó chịu nói: "Đều là trách ngươi. Nếu như ngày hôm qua ngươi không vu khống tôi là sân bay, tôi còn có thể quấn ngực sao?"
Phương Dạ cười mỉa mai: "A ha ha ha ha..."
Sau khi nhận giải, Hứa Dục không biết từ đâu đã tìm được một ống thép có đế, Nhậm Vân Hổ đã được xe cứu thương đưa đi, Nhậm Vân Báo bất lực chỉ cso thể tự mình lên ống thép múa.
Một màn biểu diễn phá cách đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người, không thể không nói rằng, Nhậm Vân Báo với mái tóc bồng bềnh thực sự có một hương vị tươi mới khi nhảy, không ít người còn huýt sáo, âm thanh lớn nhất chính là của Hứa Dục và Lâm Hạo Kiệt, đến cả Diệp Tâm Vũ đang chán nản cũng phải mặt mày hớn hở trở lại…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.