Chương trước
Chương sau
Cuối cùng, đám người Phương Dạ lấy được sáu mươi vạn, còn anh em nhà họ Nhậm cũng làm theo đặt cược mà dập đầu bốn cái với ba người, sau đó cúi đầu ủ rũ rời đi.
Phương Dạ chia tiền cho bảy em gái xong, đang định rời đi cùng đám người Lâm Hạo Kiệt, một bóng dáng xinh đẹp đột nhiên chặn lại trước mặt anh.
Ba người nhìn kỹ một cái, thì ra là người đứng đầu bảng xếp hạng lúc nãy bị Phương Dạ ngược tơi tả, nhưng bây giờ cô ta đã tháo mặt nạ xuống, để lộ gương mặt trái xoan xinh đẹp.
Người đứng đầu bảng xếp hạng lạnh lùng nói: “Anh tên là gì?”
“Phương Dạ.”
“Được, tôi nhớ anh rồi, hy vọng anh cũng hãy nhớ tên tôi, tôi tên Diệp Vũ Tâm!”
Phương Dạ thản nhiên nói: “Cô bị điên à, tại sao tôi phải nhớ tên cô?”
Phụt!
Thấy câu trả lời đúng chuẩn đàn ông thẳng thắn, người xung quanh suýt nữa đã bật cười.
Hứa Dục cười khổ nói: “Anh bạn Phương, tốt xấu gì người ta cũng là người đẹp, mặc dù chỗ nào đó vẫn chưa phát triển hết… ai u!”
Anh ta còn chưa nói xong, thì đã bị Diệp Vũ Tâm đen mặt đạp vào đũng quần!
Cú đạp này vừa nhanh vừa chính xác, khiến những tên đàn ông có mặt ở đây nhìn thấy đều hít một ngụm khí lạnh, tất cả đều vô thức kẹp chặt chân.
“Cô… Cô gái này thật độc ác…” Hứa Dục che phía dưới, từ từ ngồi xổm xuống, mặt nhăn nheo như khỉ.
Phương Dạ nhíu mày, hỏi: “Người ta chỉ là nói thật, cô có cần ra tay… à không, ra chân mạnh vậy không?”
“Tôi đến là để nói với anh, bà đây không phải là sân bay!” Diệp Vũ Tâm đột nhiên bắt lấy tay phải của Phương Dạ, sau đó ấn lên ngực mình.
Mẹ nó!
Mọi người ở đây đều rơi vào trạng thái ngây ngẩn, người đẹp này cũng thật to gan quá?
Phương Dạ bị bắt lấy tay cũng đỏ mặt, luống cuống rút tay mình về.
Cô nàng này… làn da trước ngực sờ lên đúng là hơi phồng, thì ra cô ta quấn ngực giống như trong phim cổ trang sao?
Diệp Vũ Tâm hừ lạnh nói: “Sờ ra chưa, tôi có phải là sân bay không?”
“Không phải.” Phương Dạ thành thật nói: “Xin lỗi, coi như tôi sai.”
“Nếu xin lỗi có tác dụng, thì còn cần lính tuần tra để làm gì?” Hôm nay Diệp Vũ Tâm bị đả kích dữ dội, hiển nhiên là sẽ không dễ dàng bỏ qua cho anh.
Phương Dạ bất lực nói: “Vậy rốt cuộc cô muốn thế nào?”
Sao tính cách của cô nàng này giống với cái tính cắn rồi là không chịu buông của Từ Lệ thế?
“Không muốn thế nào, kết bạn nhé?” Diệp Vũ Tâm đang hùng hổ bỗng nhiên cười một cái, lấy điện thoại từ trong túi ra.
Lâm Hạo Kiệt và Hứa Dục lảo đảo suýt nữa đã ngã xuống đất, khúc cua này cũng cua gấp quá rồi, cho dù là tài xế lão luyện cũng sẽ lọt cống đấy…
Cô hùng hổ đến đây hỏi tội, không chỉ cho người khác sàm sỡ một cách quang minh chính đại, cuối cùng còn muốn kết bạn, tình tiết này thật sự không hiểu nổi!
Phương Dạ nghiêm mặt nói: “Có thể kết bạn, nhưng cô không được làm phiền tôi.”
Diệp Vũ Tâm gật gật đầu: “Yên tâm đi, từ trước đến giờ tôi không phải là kiểu dính người.”
Phương Dạ lấy điện thoại mở mã QR của mình ra, Diệp Vũ Tâm thân thiết nghiêng người qua, lúc quét mã, cô ta dùng ngón tay lén lút dán một mảnh sắt mỏng lên sau điện thoại anh…
Sau khi kết bạn, Diệp Vũ Tâm hài lòng rời đi, để lại mọi người với gương mặt mờ mịt.
Hứa Dục hơi xoắn xuýt nói: “Anh Kiệt, sao em cảm thấy, cú đá lúc nãy em hơi bị oan ức nhỉ?”
Lâm Hạo Kiệt vỗ vỗ vai anh ta: “Tự tin lên nào, bỏ hai chữ cảm thấy đi, ai bảo cậu lắm mồm.”
“…”
Sau khi trở về phòng mình, Diệp Vũ Tâm lấy laptop từ trong vali ra, sau đó cô lại cài đặt một vật nhỏ như ăng-ten lên máy.
Sau khi quá trình vận hành tự động kết thúc, Diệp Vũ Tâm đã thay đồ ngủ bằng tơ tằm, mở một chương trình bí mật, hai tay thao tác lạch cạch trên bàn phím…
Lúc này, ba người Lâm Hạo Kiệt đang ở trong căn phòng nào đó ở khu phía tây hưởng thụ massage kiểu Thái.
Màn hình điện thoại mà Phương Dạ đặt trên bàn trà đột nhiên sáng lên, đồng thời còn phát ra tiếng bíp bíp.
Anh cầm lên xem, thì ra là chương trình chống hack mà lúc trước anh làm trong lúc buồn chán đang phát ra cảnh báo, nói rằng có người đang xâm nhập vào hệ thống điện thoại anh!
Phương Dạ không nhịn được mà tò mò, trong điện thoại của anh chỉ có mấy app thường dùng, vốn dĩ không có gì cả, ai lại rảnh rỗi đến đau trứng thế này?
Anh một mình đi vào phòng vệ sinh, mở chương trình chống hack ra, trên đó hiển thị từng động tác của người xâm nhập…
Sau khi xâm nhập thành công, đầu tiên Diệp Vũ Tâm mở danh bạ của Phương Dạ ra, thực ra trong đó không có quá nhiều cái tên, hơn nữa đa số đều là những cô em.
“Quả nhiên là một tên đào hoa, lưu lại nhiều số điện thoại của con gái như vậy.” Diệp Vũ Tâm hơi tức giận: “Được, để xem coi trong album ảnh của tên này có thứ gì dơ bẩn không!”
“Tên hacker này có ý gì? Lật xem danh bạ, xem album ảnh của mình?” Phương Dạ nhìn mà thấy kỳ lạ, cái tên này có vẻ không chuyên nghiệp lắm…
Sau khi xem xong album ảnh, Diệp Vũ Tâm không tìm được thứ mình muốn, không nhịn được mà hơi thất vọng, dứt khoát lật xem hết tất cả tài liệu bên trong, sau đó bắt đầu cài đặt chương trình camera giám sát.
Lúc Diệp Vũ Tâm đang chơi đến vui vẻ, Phương Dạ gậy ông đập lưng ông, thông qua chương trình mà xâm nhập ngược lại vào laptop của cô ta, anh không quan tâm đến những thứ khác, tìm ra ảnh chụp đem về trước rồi nói…
“Mẹ nó, thì ra là cô ta, hơn nữa còn là công việc thế này!” Sau khi bấm vào một tấm ảnh cos điệu múa nóng bỏng nào đó, Phương Dạ đã phun máu mũi…
Diệp Vũ Tâm gần như là một người có tiếng nói trong giới cos, gần như tất cả các nhân vật gợi cảm hai chiều cô ta đều có thể chế ngự, Phương Dạ thích thú xem một lúc lâu, sau đó gửi một tin nhắn cho Diệp Vũ Tâm.
‘Có ở đó không?’
Diệp Vũ Tâm đang tập trung vào công việc giật mình một cái, còn tưởng rằng “động tác nhỏ” của mình đã bị đối phương phát hiện, nhưng nghĩ lại thì thấy không thể nào, cô ta xâm nhập thông qua con chip gắn ở bên ngoài, hoàn toàn tiến hành ở phía sau điện thoại, không phải là cao thủ có chút kiến thức chuyên nghiệp thì sẽ không thể nào phát hiện ra được!
Sau khi thở phào một hơi, cô ta cố ý đùa giỡn nói: ‘Có, đang chuẩn bị tắm rồi ngủ đây, có chuyện tìm tôi sao, anh đẹp trai?’
‘Không có gì, lúc nãy tôi ở trên mạng nhìn thấy mấy tấm cos không tệ, nhân vật chính trông khá giống cô, nên muốn gửi cho cô xem để xác định một chút.’
‘Giống tôi?’ Diệp Vũ Tâm ngây ra, cô là người không gửi hình cho cả bạn bè, sao có thể có hình trên mạng chứ?
‘Gửi cho cô rồi đấy, cô tự mình xem đi.’
Phương Dạ cũng không nói nhiều, tạch tạch gửi ba tấm hình qua.
Sau khi bấm vào tấm thứ nhất, huyết áp của Diệp Vũ Tâm đột nhiên tăng cao!
Trên tấm ảnh, cô ta đang trong tạo hình miêu nữ quyến rũ, vải trên người ít đến không thể ít hơn, đang quỳ gối trên một tấm thảm màu trắng chổng mông, nghiêng đầu, thắm thiết nhìn về phía ống kính…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.