Chương trước
Chương sau
Lúc Tiền sư gia rối rắm là có nên mở hay không, thì lão Lỗ cùng Phương Dạ đang quan sát thông đạo.

Phương Dạ nói: “Có phải cổ mộ trước đây bị lấp kín lại, cho nên bụi bám khiến không đi được?”

Phương Dạ xem kỹ thì quả nhiên là thế, anh nhìn lướt qua thông đạo sâu thẳm, đột nhiên nói: “Lão Lỗ, ông nói thử có phải bọn họ vẫn chưa từng tới nơi này hay không, Tỏa Long Tỉnh căn bản là ở chỗ khác?”

“Sao?”

“Thì ra là như vậy…”

Một trong những tên trộm mộ đương nhiên là không đồng ý, hắn ta nói: “Cậu họ à, cháu lớn chừng này còn chưa từng quen bạn gái, cậu cũng không thể đẩy cháu vào trong hố lửa được, nếu không kêu Cường Tử đến mở?”

Nhị Cẩu Tử không dám tin: “Cậu họ, không phải đang lừa gạt cháu chứ?”

Nhưng vừa nghe có lợi, ánh mắt Nhị Cẩu Tử lại lập tức sáng lên: “Cậu họ, cậu nói thật?”

“Đúng đúng đúng, chúng ta đều nên nghe theo lời dặn của Tiền sư gia, Nhị Cẩu Tử cậu cứ yên tâm đi!” Ba tên trộm mộ khác còn thông minh hơn khỉ, lập tức gật đầu khom lưng hùa theo nói.

“Được, mở liền mở liền!” Nhị Cẩu Tử xắn tay áo lên, sau đó nhổ nước bọt vào lòng bàn tay, dùng sức, cái nắp hủ khá to cũng bị hắn ta nhấc lên tạo ra một khe hở nhỏ.

“Ốc Tào, đây hình như là mùi rượu?” Một tên trộm mộ dùng mũi hít hít, nhất thời lộ ra ánh mắt say mê: “Hương vị nguyên chất, hẳn là loại rượu thượng hạng!”

Một tên khác thắc mắc hỏi: “Tiền sư gia, ông có phải đã đoán nhầm rồi không, đây hẳn là rượu mới đúng chứ?”

“Đừng quan tâm có phải hủ rượu hay không, Nhị Cẩu Tử, nhìn vào trong thử xem nó có gì?”

Phương Dạ nhịn không được đùa giỡn nói: “Lão Lỗ, chẳng lẽ thuật sĩ luyện hóa cương thi là dùng thứ này sao? Trong người cương thi có rượu, càng ngâm càng ra?”

Khóe miệng những người khác nhất thời co giật, mà Bạch Như thiếu chút nữa không nhịn được bật cười ra tiếng.

“Đúng đó.”

Nhị Cẩu Tử nhéo mũi nói: “Cậu họ, bên trong không khác so với cái đầu tiên lắm, đều tối, nhưng mà hơi thối, mùi còn nặng hơn trùng nhân ngày hôm qua!”

Nhị Cẩu Tử thả cái nắp xuống, xoay người đang muốn động đến cái hủ thứ ba thì trong hủ thứ hai đột nhiên bay lên một đám bong bóng.

Bong bóng nổ tung trong không khí, thông đạo lập tức bốc mùi hôi thối hơn, khứu giác Phương Dạ nhạy bén nhất, sớm đã bịt kín mũi lại, cũng kiểm điểm khắc sâu vào trong lòng là tại sao bản thân không chuẩn bị trước, lần sau nhất định phải chú ý, cho dù không có mặt nạ phòng độc, vẫn phải nên mang theo vài cái khẩu trang.

“Bên trong hình như có gì đó!” Nhị Cẩu Tử vừa bên đùa giỡn vừa nói, "Có chút cứng, còn rất nhớt, ít nhất cũng phân nửa hủ!”

Con sâu này hình dạng quái dị, bề ngoài có không ít chỗ giống với những con rệp bình thường ở nông thôn, nhưng mà trên đầu nó lại có một cái sừng nhọn, phía trên còn kèm theo hàng răng cưa chỉnh tề, vừa nhìn đã biết rất sắc bén.



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.