Thậm chí, đây không chỉ là lũng đoạn thị trường, mà
hoàn toàn là bọn họ cố ý bắt chẹt người khác.
“Cô Lâm, nếu chúng ta muốn đưa vật liệu vào thì chỉ vào
bằng một con đường duy nhất, bọn họ chặn đường,
không cho vật liệu bên ngoài vào, muốn mua thì chỉ có
thể mua của họ”
Người phụ trách Tiểu Hứa cũng không biết phải làm sao:
“Nhưng vật liệu của bọn họ, đơn giá cao hơn nơi khác.
những năm lần”
Bọn họ không thể mua, nếu mua sẽ vượt quá mức dự
†oán, bên công ty tập đoàn chắc chắc sẽ không xét
duyệt.
Phải gấp rút xây nhà xưởng, hạng mục đã bắt đầu khởi
động, nếu không thể hoàn thành nhà xưởng đúng thời
hạn thì sẽ gây tổn thất rất lớn
Trách nhiệm này ai cũng không gánh nổi.
“Rốt cuộc bọn họ là ai?”
Lâm Vũ Chân hỏi.
“Không biết, có vẻ như bỗng dưng xuất hiện” Tiểu Hứa
cũng hết cách.
Cậu đi nói lý lẽ, thậm chí còn suýt chút nữa bị đánh: “Tôi
cũng báo cảnh sát rồi, nhưng cảnh sát vừa thì họ
chạy, đợi cảnh sát đi rồi bọn họ lại tiếp tục chặn đường,
thật sự không còn cách nào”
Cảnh sát cũng đâu thể cả ngày từ sáng đến tối lượn qua
lượn lại chỗ này.
Lâm Vũ Chân giận lắm.
Rõ ràng là mấy người này đến để gây chuyện mà.
Mấy ngày trước vừa mới đến một đám, nay lại một đám
khác, xem ra cũng không ít kẻ nhòm ngó hạng mục này
đâu.
Lâm Vũ Chân thất sự không biết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-phu-nhi-dai/3071069/chuong-23.html