Chương trước
Chương sau
Anh ta muốn hỏi nhưng không dám mở miệng.

“Mày là ai?”

Lưu Tiểu Đao nhìn Giang Ninh một cái, lúc này mới phát hiện lời nói của Giang Ninh này rất có trọng lượng.

Giang Ninh không nói chuyện, đi về hướng của Lưu Tiểu Đao, Lưu Tiểu Đao lập tức cảnh giác, nâng tay lên, có mấy người liền chặn ngay đường đi của Giang Ninh.

“Âm!”

“Âm “Âm!”

Nhanh quát Hoàn toàn không biết Giang Ninh ra tay như thế nào, mấy người đó liền bay ra ngoài, đến đến cũng không kịp.

kêu liền không bất động.

Mắt Lưu Tiểu Đao lập tức co rút: “Cao thủ!”

Hắn nhìn một cái là có thể nhìn ra Giang Ninh rất lợi hại!

“Kêu cậu chủ của bọn mày ra đây”

Giang Ninh nhàn nhạt nói, “Khinh Vũ tát hắn một cái, hắn không chịu buông tha cho Khinh Vũ, chuyện này cần được giải quyết, chúng ta nói đạo lý một chút”

Sắc mặt Lưu Tiểu Đao nghiêm trọng, nhìn Giang Ninh một hồi mới quay đầu nói: “Mời cậu Tô xuống đây”

Giang Ninh kéo Diệp Khinh Vũ ra sau lưng, Lưu Tiểu Đao.

càng cảnh giác, tay âm thầm ra hiệu kêu tất cả người ở bên ngoài tập trung qua đây, người đến là người có thân thủ không tệ, muốn ra tay thì cần phải thắng trong một cú đánh.

Trốn sau lưng Giang Ninh, đột nhiên Diệp Khinh Vũ có loại cảm giác giống như trước mặt là một bức tường dày và kiên cố, đứng ở phía sau, không cần biết mưa gió thế nào đều không thể nào thổi đến cô một chút nào!

Rất nhanh, trên lầu truyền đến một giọng nói tức giận.

“Lưu Tiểu Đao, tao thấy mày chính là thằng vô dụng!

Nửa ngày rồi cũng không mang người lên cho tao, mày muốn chết à?”

Tô Minh Toàn mặc đồ ngủ tức giận mắng, “Con khốn Diệp Khinh Vũ đâu!”

Hắn từ cao nhìn xuống, trong chớp mình liền nhìn thấy Diệp Khinh Vũ, lửa giận trong đôi mắt lập tức dâng trào.

Dường như cái tát bị cô đánh trước đây lại bắt đầu phát đau.

“Diệp Khinh VũI”

Tô Minh Toàn đi xuống lầu, sắc mặt hung ác, “Còn dám chạy? Sao mày không chạy nữa đi!”

“Người sai không phải tôi, sao tôi phải chạy”

Diệp Khinh Vũ cắn răng nói.

“Ha ha ha ha, mày không sai? Mày chọc phải tao, chính là sai Sai lầm rất lớn!”

Tô Minh Toàn không nhiều kiên nhãn, nhìn lướt mấy người Giang Ninh một cái, “Chúng là ai? Đánh đi, lột sạch Diệp Khinh Vũ đem lên lầu”

“Cậu Tô.”

Sắc mặt Lưu Tiểu Đao nghiêm túc, chỉ chỉ mấy người ngã ở góc tường rồi chỉ chỉ Giang Ninh, họ bị Giang Ninh đánh bay ra mười mấy mét, Tô Minh Toàn xuống lầu thậm chí còn không nhìn họ.

Nhìn thấy mấy người ngã ở dưới đất, Tô Minh Toàn khẽ híp mắt, lại trên dưới đánh giá Giang Ninh một cái.

“Con nhà võ?”

Hắn cười lạnh một tiếng, ngữ khí đầy xấu xa, loại con nhà võ này Nhà họ Tô hắn không biết đã nuôi bao nhiêu người, thậm chí còn có vài người là cao thủ giang hồ thật sự!

Thứ mà có tiền có thể khiến chúng bán mạng, trước giờ hắn chưa từng bỏ vào trong mắt.

“Cậu Tô, chúng không chịu thả người”

Lưu Tiểu Đao nói.

“Anh bạn, tôi khuyên cậu đừng lo chuyện bao đồng, Diệp Khinh Vũ này tôi chơi chắc rồi”

Tô Minh Toàn điên cưồng nói, “Nói thật với tôi không những chơi mà còn muốn chơi chết cô ta, tìm vài hacker đóng phim với cô ta, chơi chết cô ta, để cô ta chết rồi còn có thể nổi tiếng!”

Ác độc!

Âm hiểm!

Dù là anh Cẩu nghe rồi cũng hận không thể lập tức đi về trước đánh chết tên khốn này.

Diệp Khinh Vũ nghe thấy, càng bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, kết cục này cô hoàn toàn không dám nghĩ đến!

“Xin lỗi thế nào?”

Giang Ninh không nói nhiều càng không quan tâm sự điên cưồng của Tô Minh Toàn.

“Xin lỗi?”

Tô Minh Toàn giống như đang nhìn tên ngốc, cười lớn ha ha rồi đi đến trước mặt Giang Ninh, nghiêng đầu, biểu cảm huênh hoang nói, “Mày cảm thấy xin lỗi còn có tác dụng sao?”

“Con khốn này tát tao ở trước mặt bạn bè tao! Cô ta là cái thá gì! Chẳng phải chỉ là một con kịch đi ca hát thôi sao? Dám đánh cậu ba nhà họ Tô tao đây!”

Hắn tiếng giọng nói, “Đây không phải chuyện xin lỗi có thể giải quyết được, tao nói rồi, tao muốn cô ta chết trên giường!”

“Mày tưởng mày là thứ gì, có chút võ liền muốn tao nể mặt? Mày là cái thá gì!”

Mặt Tô Minh Toàn đầy vẻ xấu xa, “Tao cho mày một cơ hội, bây giờ lập tức cút đi, nếu không hôm nay mấy bọn bây một người cũng đừng mong rời khỏi Thành Hải!”

Sắc mặt Diệp Khinh Vũ càng trắng bệch.

Tiếng ác của Tô Minh Toàn đồn khắp nơi, nghệ sĩ bị hắn nhìn trúng, trừ người có hậu thuẫn lớn mạnh thì không có vài người có thể trốn được.

Bây giờ rất hiển nhiên hắn không chịu buông tha cho cô đâu!

Dù Giang Ninh đến cũng vô dụng, Tô Minh Toàn hoàn †oàn không nể mặt!

“Hình như mày nghe nhầm rồi”

Đối mặt với sự huênh hoang của Tô Minh Toàn, Giang Ninh vẫn bình thản, chỉ Diệp Khinh Vũ nhàn nhạt nói, “Xin lỗi mà tao nói là mày xin lỗi Diệp Khinh Vũ”

Hắn quay đầu nhìn Diệp Khinh Vũ: “Hỏi cô đó, muốn hắn xin lỗi thế nào?”

“Thứ chó này phải xin lỗi thế nào, cô mới chịu tha cho hắn một mạng”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.