Chương trước
Chương sau
Ông ta chờ suốt hai giờ, trong phòng sách mới truyền ra một câu.

“Chỉ là nhà họ Tống, sao đáng để nhắc tới chứ?”

Chu Thân nghe được câu trả lời thì càng cúi người thấp.

hơn.

“Chỉ cần có thể giúp nhà họ Chu cứu vãn danh dự, Chu Thân tôi bằng lòng giao ra tất cả sản nghiệp của tôi ở khu tây nam!”

“Ông tưởng tôi để ý chắc?”

Giọng nói uy nghiêm kia truyền đến.

“Vâng, vâng, vâng”

Chu Thân vội nói: “Chu Thân biết nhà họ Thường sẽ không để mắt tới, nhưng… đây là thứ duy nhất mà bây giờ nhà họ Chu có thể lấy ra được!”

Nhà họ Chu ông ta đã không còn cửa khẩu quan trọng nhất, nếu bây giờ lại mất đi sản nghiệp mấy chục năm kinh doanh ở khu tây nam, sợ rằng cả nhà họ Chu sẽ quay ngược lại mấy chục năm!

“Mà thôi, tôi sẽ lấy luôn cửa khẩu ở thành phố Lâm mà nhà họ Chu ông làm mất!”

“Vâng!”

Chu Thân nghe vậy thì vội vàng thở dài: “Cửa khẩu thành phố Lâm Sơn này vốn là của nhà họ Chu muốn trình lên nhà họ Thường để tìm nơi nương tựa, mong ngài Thường thu hồi!”

“Khụ khụ khụ.”

Trong phòng sách đột nhiên vọng đến một tiếng ho.

khan.

Chu Thân thoáng ngẩn người ra, không dám nói lời nào.

Nghe đồn ông ba nhà họ Thường tập võ từ nhỏ, sức.

khỏe cực tốt, nhưng lúc này nghe tiếng ho khan, hình như… bị thương à?

“Còn không mau đi!”

Dường như biết Chu Thân đang suy nghĩ gì, trong phòng sách truyền đến một tiếng hừ lạnh.

“Dạ dạ dạ, Chu Thân xin đi!”

Chu Thân không dám ở lại, lập tức lùi lại và rời khỏi phòng sách.

Lúc này, một người đàn ông trung tuổi nằm trên ghế dài trong phòng sách, trên người không mặc quần áo, có thể nhìn thấy rõ vết máu loang lổ trên ngực!

Nơi đó lõm xuống, ít nhất phải gãy hai, ba cái xương.

Thường Tại Sơn híp mắt lại, dường như không hề để ý, chậm rãi thở ra, ngực lại chậm rãi lên xuống.

Qua một lúc lâu, ngực khôi phục lại như lúc ban đầu, nếu không có vết máu loang lổ thì không nhìn ra xương từng bị gãy!

“Cao thủ vượt qua cấp Tông Sư…”

Gã ta híp mắt lại. Bản thân gã ta xem thường điều kiện mà Chu Thân đưa ra.

Cái gì mà sản nghiệp với tài nguyên, cái gì mà cửa khẩu với giới xã hội đen chứ, gã ta không hề để ý tới.

Gã ta để ý là cao thủ vượt qua cấp Tông Sư mà Chu Thân nhắc tới!

“Thật không ngờ trong một gia tộc lớn hạng hai lại có thể tồn tại một cao thủ như vậy”

Thường Tại Sơn híp mắt lại: “Nhìn bề ngoài còn chưa tới ba mươi tuổi?”

Tuổi trẻ như vậy quả thực làm cho người ta ghen ty!

“Nếu cậu ta vào Ẩn Môn, ha ha, có phải vị trí của tôi lại bị đẩy xuống hay không?”

Đột nhiên, con ngươi của Thường Tại Sơn phát ra sát ý lạnh lẽo!

Gã ta đứng lên và mặc trường bào vào, toàn thân giống như một thanh kiếm lợi hại phát ra ánh sáng sắc bén làm người ta thấp thỏm lo âu.

Thường Tại Sơn đi tới trước gương, mỉm cười với gương mặt dữ tợn trong gương, thoạt nhìn cực kỳ cổ quái.

“Ông ba, gia chủ cho mời”

Đột nhiên, ngoài cửa truyền đến một giọng nói đầy cung kính.

“Biết rồi Thường Tại Sơn trả lời một câu.

Gã ta đã rất lâu rồi không về nhà, vừa về tới nhà họ Thường đã bị gọi tới, thật là có chút phiền chán.

Trong đại sảnh, Thường Tại Nguyên ngồi ở vị trí gia chủ nhà họ Thường, đã sáu mươi tuổi với mái tóc hoa râm.

Thường Tại Nguyên là gia chủ của gia tộc lớn hàng đầu nên biết rất rõ ưu thế của nhà họ Thường ở đâu, đồng thời cũng biết sinh tôn ở phương bắc không dễ dàng tới mức nào.

Giống như đi trên băng mỏng!

Chỉ có thể dùng từ này để hình dung.

Cho dù bọn họ là gia tộc lớn hàng đầu, có thể khống chế quyền lực và tài sản mà người khác không tưởng tượng nổi, nhưng đồng thời ở trên đầu của bọn họ còn có bốn gia tộc hào môn siêu cấp!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.