Chương trước
Chương sau
Không có động tác thừa nào, chỉ có một đường quyền cơ bản được xuất ra, con ngươi của Ngụy Minh nhanh chóng co lại.

Anh ta có thể cảm nhận rõ rệt.

Đường quyền của Giang Ninh có cảm giác rất chậm chạp nhưng lại nhanh như tia sét.

“Rầm!”

Ngụy Minh hoàn toàn dung bản năng phản ứng lại, bởi vì anh ta không kịp suy nghĩ nhiều, hai tay chặn trước người, cứng nhắc đỡ lấy chiêu này của Giang Ninh.

Đồng thời, anh ta cũng không mảy may do dự, lập tức dậm chân, lùi về phía sau, nhằm né tránh cú đấm này của Giang Ninh, trong thâm tâm anh ta thầm nghĩ, cú đấm này thật đáng sợ,nếu là đánh từ trước mặt, e là đã bị thương rồi.

Nhưng sắc mặt Ngụy Minh đột nhiên thay đổi!

Anh ta đã né tránh được cú đấm kinh người của Giang Ninh, nhưng nắm đấm ấy lại đụng trúng cánh tay của anh ta ngay đúng thời khắc.

đó, cảm giác như nắm đấm đó lướt qua nhẹ nhàng nhưng lại có một luồng khí lướt qua, từng lớp từng lớp. Rất mạnh đụng vào hai bên cánh tay.

“Rắc!”

“Rắc!”

“A…”

Ngụy Minh hét to lên một tiếng, xương hai bên cánh tay phát ra những tiếng kêu kinh người, chắc chản là đã bị gãy rồi Sắc mặt anh ta trắng bệch, càng nhanh chóng lùi về phía sau, nhưng Giang Ninh lại không có ý định bỏ qua cho anh ta.

“Vẫn muốn chạy hả?”

Giang Ninh hét to tiếng lại ra tiếp môt quyền: “Dám giết người phụ nữ của tôi, chỉ có một con đường chết”

Cú đấm này lại càng nhanh Càng khỏe!

Càng mạnh!

Càng bá đạo!

Một tiếng ầm…vang lên.

Đập thật mạnh vào ngực Ngụy Minh, dường như giây phút đó nhằm vào ngực anh ta mà đánh xuống.

Cả người Ngụy Minh giống như diều đứt dây, bay ra xa vài chục mét, ngã xuống đất, máu trong mồm phun ra. Khuôn mặt anh ta đã biến thành trắng bệch, trong ánh mắt đầy sự kinh hoàng.

Quá đáng sợ rồi!

Phương Bắc từ khi nào lại có một cao thủ đáng sợ như thế?

Anh ta ngã ra đất, mặt nạ rơi xuống, đầu tóc rũ rượi, khóe miệng toàn là máu tươi, sợ hãi nhìn Giang Ninh, hít mạnh một hơi, không giữ nổi xương ngực đã gắy, sự hoảng loạn trong mắt càng nhiều.

“Ông ba…là do anh giết sao?”

Ngụy Minh có một chút phản ứng lại.

Anh ta đã kiểm tra qua xác chết trên người Thường Tại Sơn, xương trên cơ thể bị gãy tất cả là mười tám cái.

Đều là do một lực cực mạnh đánh gây, chiêu thức rất mạnh mẽ bá đạo, giống như năng lực người thanh niên trước mặt này.

Càng làm cho người khác bang hoàng đó là, nội tạng của Thường Tại Sơn đều bị đánh nát, chiêu thức của Giang Ninh rốt cục đáng sợ: thế nào?

“Giang Ninh!”

Nhìn thấy Giang Linh giống như điên cuồng, Lâm Vũ Chân bị dọa.

cho hết hồn, cô không nghĩ rằng sẽ xảy ra sự việc như này. Suýt chút nữa, chút nữa thôi cô đã không thể gặp Giang Ninh rồi Còn Long Linh Nhi đang ngồi dưới đất, sớm bị dọa cho không còn chút sức lực nào.

Cô ta nhìn Giang Ninh vì cứu Lâm Vũ Chân mà tỏ ra điên cuồng, trên mặt anh đãng đẳng sát khí và nổi giận đều là vì Lâm Vũ Chân.

“Giết anh ta đi!”

Mười mấy người khác đều bị dọa sợ rồi, Ngụy Minh đột nhiên một chiêu cũng không đỡ nổi, bị đánh cho trọng thương đầy mình không đứng dậy nổi, đó chính là cao thủ trong số bọn họ, thực lực tốt nhất trong đám cao thủ.

Nhưng giây phút đó, bọn họ không thể để ý nhiều như thế, không giết được Giang Ninh thì cũng không giết được Long Linh Nhi và Lâm ‘Vũ Chân, tức là cũng không thể hoàn thành mệnh lệnh của Thường Tại Nguyên, đó lại càng là tội chết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.