Chương trước
Chương sau
Phương Hàn quát to, nhất thời hàng trăm người xông ra ngoài, bao vây xung quanh đám người Giang Ninh: “Muốn lừa gạt tôi à? Tôi đều đã từng nghe nói về cao thủ của nhà họ Long rồi, chưa từng nhìn thấy các người.”

“Vậy sao?”

Giang Ninh nói: “Vậy đã từng nghe về thuộc địa Đông Hải chưa?”

Dứt lời, cả người Phương Hàn giống như rơi vào hầm băng!

Là người của thuộc địa Đông Hải!

Quả nhiên bọn họ là người nhà họ Long!

Là cái người ở thuộc địa Đông Hải mà từng đi qua năm cái cửa khẩu, dọn dẹp năm cái cửa khẩu dưới lòng đất không còn một mảnh sao?

Sao bọn họ lại đến nhà họ Phương chứ!

Giang Ninh lấy một cuốn sổ nhỏ từ trong túi ra, anh nhìn cái tên nhà họ Phương bị gạch bỏ trên đấy.

“Nhà họ Long, chẳng phải là thứ chó mèo gì đó mà ai cũng có thể trêu chọc vào được, hôm nay, đây chính là một bài học, nhà họ Phương mấy người là người đầu tiên bị dạy dỗ” Vừa dứt lời, đám người Anh Cẩu như sói hoang hổ báo trực tiếp xông ra ngoài, cũng vì thế mà chiến tranh bùng nổ!

Dường như trong chớp nhoáng, bọn họ như đám cừu non lao đầu vào bầy sói.

Phanh!

Từ sớm đám người Anh Cẩu đã chẳng kiềm chế được nữa, nhẫn nhịn lâu như vậy cuối cùng cũng xem như có thể ra tay rồi. Hơn nữa bọn họ còn lấy danh nghĩa người nhà họ Long để ra tay, bất kể bọn họ có làm gì thì đều tính hết lên đầu của nhà họ Long.

“Ngăn bọn họ lại! Ngăn lại… A!”

Phương Hàn còn chưa nói xong, ông ấy còn chưa nhìn rõ quả đấm đến từ đâu thì cả người đã bị đánh bay lên, ông ấy không ngừng phản ứng lại nhưng chỉ cảm thấy tay chân mình bị người khác bẻ gãy một cái thật mạnh!

“AP” Tiếng kêu đau đớn thảm thiết đến thấu tâm can!

Nhưng mà chỉ trong chốc lát, toàn bộ đại viện nhà họ Phương giống như một chốn địa ngục của Tu La vậy, những tiếng thét thảm thiết cứ liên tục vang vọng lên.

Hơn mấy trăm người đang nằm trên mặt đất, không phải bị gãy tay thì là bị gãy chân, bọn họ cứ đua nhau gào khóc thảm thiết!

“Tha mạng… cầu xin anh tha mạng cho tôi đi! Chuyện này chẳng có liên quan gì đến tôi, chẳng liên quan gì đến tôi hết!”

Chủ nhiệm Phương quỳ xuống đất, cuống quít dập đầu cầu xin: “Tôi bị bọn họ ép đi đến công xưởng, không phải là tự tôi muốn đi, không phải do tôi làm đâu!”

“Chát!”

Một cái tát của Giang Ninh quất tới: “Nhớ kỹ, nhà họ Long không phải là người mà có thể trêu chọc vào.” Nói xong, Giang Ninh không nói thêm câu nào nữa mà lập  tức đưa đám người anh Cẩu xoay người rời đi.

Mà trong đại viện, đám người Phương Hàn nằm trên mặt đất với vẻ mặt chết lặng, hết sức đau đớn, cả đám người họ đều hận nhà họ Long đến thấu xương!

Đêm nay, ước chừng sẽ có tám dòng dõi danh giá quyền thế tổn thất vô cùng nặng nề!

Không chỉ có tất cả cao thủ của trong dòng dõi đều bị tàn phế hết, mà ngay cả những sản nghiệp trong giới của bọn họ cũng gặp phải sự đả kích mang tính hủy diệt, trực tiếp khiến cho bọn họ không gượng dậy nổi, từ nay về sau cũng không có khả năng tiếp tục đặt chân ở phía Bắc nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.