Chương trước
Chương sau
Lẽ nào đạo nhân Hà chưa chết. Ông ấy chỉ là bị thương nặng, tìm một nơi để trị thương?

Giang Ninh nhớ rõ khi đó anh còn đang chấp hành nhiệm vụ ở bên ngoài, đạo nhân Hà gửi tin tức đến, chỉ nói bản thân bị thương nặng, sẽ chết, muốn tìm một ngôi mộ cho bản thân, giao lại cho Giang Ninh một vài việc. Sau đó thì chẳng còn tin tức gì của ông ấy nữa.

Anh vẫn luôn cho rằng đạo nhân Hà đã chết rồi.

Chết ở trong tay Chủ Thượng đó.

Cho nên Giang Ninh đuổi theo ấn ký mây đỏ đó, chết cũng không buông, bằng lòng buông xuống quyền lực và địa vị cao nhất của bản thân cũng phải đi truy tìm tung tích Ẩn Môn và Chủ Thượng của Ẩn Môn.

Ông ấy chưa chết.

Vậy thì tốt quá rồi.

Ông già này dám lừa anh. Đợi anh gặp được ông ấy thì nhất định phải đánh cho ông ấy một trận thật mạnh.

Mắt Giang Ninh hơi đỏ lên. Có thể có được tin này, trong lòng anh đã ổn định hơn rất nhiều.

Từ lúc được đạo nhân Hà đưa đi, đã nhiều năm như vậy, đều là đạo nhân Hà bảo vệ cho anh, chăm sóc anh. Một ngày là thầy, cả đời là cha.

Nghĩ đến cha, Giang Ninh xoay đầu, nhìn Giang Đạo Nhiên.

Nhìn người đàn ông thật sự đã mang đến sinh mạng cho bản thân.

Khoảnh khắc này, tâm trạng của anh có phần phức tạp, nhất thời không biết nên nói gì.

Nếu sự thật năm đó thật sự là như vậy, sao anh còn ra tay được?

“Giang Ninh, đừng giết ba cháu được không?” Thấy Giang Ninh vẫn không nói gì, Tiết Ninh cầu xin, nói: “Nếu cháu muốn giết thì giết dì đi”.

Đối xử tốt với bà ấy một chút!

Giang Đạo Nhiên lắc đầu liên tục, ôm chặt Tiết Ninh, vội vàng nói: “Không! Muốn giết thì giết ba! Đừng giết bà ấy!” “Bà ấy không liên quan gì đến chuyện đó!” “Bà ấy là bạn tốt của mẹ con. Bà ấy đã hứa với mẹ con rồi, bà ấy gả cho bố, chăm sóc bố. Con không thể giết bà ấy!” Giang Đạo Nhiên lo lắng, sống chết ôm chặt lấy Tiết Ninh, ông ta sợ Giang Ninh thật sự sẽ ra tay.

Tiết Ninh cũng lắc đầu nguầy nguậy.

Hai người đều muốn tranh giành cái chết về mình, không muốn nhìn thấy đối phương chết.

“Được rồi” Giang Ninh lên tiếng, hai người Giang Đạo Nhiên và Tiết Ninh lập tức không nói thêm gì nữa.

Anh đã quyết định xong nên lấy mạng của ai rồi!

Nếu Giang Ninh muốn ra tay, Yến Xích Nam và Hạ Lâm Bắc cũng không thể ngăn cản.

Bây giờ, ông Hà không có ở đây, Giang Ninh cũng sẽ không nghe lời cả.

“Mẹ tôi không cho tôi giết ông” Giang Ninh nhìn Giang Đạo Nhiên: “Nếu tôi giết ông ta rồi, mẹ tôi dưới suối vàng sẽ rất tức giận.” “Tôi không thể làm cho mẹ tôi tức giận.” Lời vừa nói xong, Giang Đạo Niên bật khóc ngay lập tức.

Ông ta không kìm được, khóc nức nở!

Người phụ nữ ông ta yêu nhất, cho dù đã chết nhưng vẫn luôn nghĩ đến ông ta, vãn nghĩ đến việc bảo vệ ông ta.

Là do ông ta vô dụng!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.