Chương trước
Chương sau
“Tại sao không?”

Nhưng Giang Ninh lại cười nói: “Vợ của anh đích thân tới nhận, bọn họ dù không muốn giao thì cũng bắt buộc phải giao” Nghe thấy câu này, Lâm Vũ Chân không nhịn được mà bật cười.

Cô cũng không ngốc, làm sao mà không biết răng chuyện đâu có đơn giản như vậy.

Nhưng nghe giọng điệu của Giang Ninh, dường như không hề quá quan tâm tới việc này, rõ ràng là không hề có bất kỳ vấn đề gì.

“Vậy ngày mai chúng mình đi đi, em phải trả lời người ta” Đây là phép lịch sự cơ bản.

Bất kể là lúc nào, làm việc gì, tố chất căn bản nhất này của Lâm Vũ Chân cứ như là đã khắc vào trong xương cốt của cô vậy, sẽ không thay đổi.

“Ừm, nghe vợ hết” Giang Ninh cúp điện thoại, đám người Hoa Sinh đứng bên cạnh đều đã mắt chữ o mồm chữ a.

Giang Ninh dịu dàng như nước ở trước mắt, với Giang Ninh ngang ngược có một không hai lúc nấy, là cùng một người sao?

Bọn họ nhất thời đều không biết, nên đánh giá về cái người tên Giang Ninh này như thế nào.

Lúc sự bá đạo của anh nổi lên, khiến người ta sôi sục xôn xao, lúc anh dịu dàng trở lại, lại khiến người ta kinh ngạc không thốt nên lời, nhưng bọn họ cũng biết, có lẽ, chỉ có khi nói chuyện với Lâm Vũ Chân, Giang Ninh mới thể hiện ra mặt đó.

“Công ty khoáng nghiệp Hắc Tinh đã đồng ý bàn giao công ty lại vào tay Lâm thị, cũng có nghĩa là, các cậu thành lập công đoàn, bây giờ cũng là hoàn toàn hợp lý và hợp pháp.”

Giang Ninh nhìn mọi người một cái: “Nhưng vừa nãy tôi đã nói rồi, nhất định sẽ có vấn đề xảy ra, các cậu phải chuẩn bị, hiểu chưa?”

“Vâng, anh Ninh, anh yên tâm, chúng em sẽ lập tức trao đổi về đối sách!”

“Đúng đúng đúng, anh Ninh, chúng em sẽ không làm anh thất vọng đâu!”

Mấy người vội vàng nói.

Giang Ninh gật đầu một cái, không nói gì nhiều.

Trừng trị được một tên là Tạ Trấn, đó chỉ là việc đơn giản nhất mà thôi.

Anh thích nhất, chính là cái loại đầu óc đơn giản, tứ chỉ lại càng đơn giản hơn như thế này, lúc đối phó, căn bản không cần lãng phí thời gian.

Còn mấy tên mà thích dùng âm mưu, dùng thủ đoạn, luôn cho rằng mình tài trí hơn người so với đám thích dùng nắm đấm.

Đối với kiểu người này, Giang Ninh sẽ càng không khách khít Ở lĩnh vực sở trường của các người, tôi sẽ đè các người xuống dưới đáy, chà đạp một cách tàn bạo, khiến cho các người hoàn toàn tuyệt vọng!

Giang Ninh bảo đám người của anh Cẩu âm thầm bảo vệ những người đại biểu công nhân này, đảm bảo chắc chắn cho sự an toàn của họ, tránh gây thêm phiền toái, còn anh lập tức trở về khách sạn.

Mới một tiếng đồng hồ không gặp Lâm Vũ Chân, trong lòng anh đã thấy nhớ nhung, như là thủy triều vậy, trào dâng cuồn cuộn.

Trong phòng đọc của khách sạn, Lâm Vũ Chân đang sửa lại bản kế hoạch.

Cô thật sự muốn thay đổi tình hình của thành phố Tây Sơn, vốn đầu tư và tài nguyên cần phải bỏ ra cho việc này, không phải là điều mà người bình thường có thể tưởng tượng được.

Đổi lại là người khác, sẽ chỉ cảm thấy Lâm Vũ Chân ngu ngốc.

Mấy người công nhân mỏ ở tầng lớp thấp nhất này, căn bản không xứng đáng để cô đầu tư nhiều như vậy, bọn họ có thể đem lại bao nhiêu lợi nhuận cho Lâm thị?

Bọn họ có thể đem lại gì cho Lâm Vũ Chân?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.