Chương trước
Chương sau
“Các người ai muốn làm rùa rụt cổ thì làm đi, Tiễn Hổ tôi ngược lại không làm được!” Rất nhanh lại có người đứng lên biểu thị sự tán thành. Ân Vân bọn họ cũng có thể nghe ra được, thậm chí những người này còn muốn tách ra và không muốn nhận mệnh lệnh của Bảo Vinh Đông.

Thấy có mấy người đều đứng về phía mình, Trương Thiên Khai cười rất nham hiểm.

“Các vị tự lo cho bản thân đi, đừng đợi đến lúc Bảo Vinh Đông muốn giết các người rồi lại đến tìm tôi xin cứu mạng!

Thanh môn loạn rồi.

Nội chiến trực diện, có hai vị hợp đã đánh nhau ngay tại chỗ nhường chủ một lời không.

Đến cuối cùng không vui vẻ mà ra về.

Chỉ trong thời gian một ngày ngắn ngủi, sảnh Rồng và sảnh Hổ cùng một vài đường chủ của sảnh khác đều muốn thu người của mình về. Tổng bộ của Thanh môn thoáng cái liền trở nên trống rỗng.

Mà những người ủng hộ Bảo Vinh Đông như Ân Vân thì đến ngay cả cấp dưới của họ đều có phần khó chịu.

Ở bên ngoài bị sỉ nhục thành như vậy thì cho dù có là một môn đồ bé nhỏ của Thanh Vân cũng không thể chấp nhận bị chà đạp như thế được.

Nhiều năm tung hoành ở nước ngoài như vậy bọn họ có khi nào bị người ta ức hiếp như vậy đâu?

Chưa kể là lại đến từ trong nước, là đất nước mà bọn họ muốn quay về.

Tin tức truyền đến, phía bên Giang Ninh vẫn chưa có phản ứng gì. Aimeier đầu tiên là rất kinh ngạc.

Cô ngồi ở đó hồi lâu mà không lên tiếng, thậm chí cũng không dám tin.

Mãi cho đến khi cô xâu chuỗi lại những hành động của Giang Ninh mới thấy được cảm giác sởn tóc gáy.

“Không chiến mà thắng…” Khóe miệng cô hiện lên ý cười: “Đây là loại binh pháp mà người xưa nói đến sao?” Giang Ninh không có đi nước ngoài, thậm chí anh còn không làm gì cả.

Chỉ với vài hành động đã buộc nhà họ Bảo không còn đường nào để đi!

Việc này so với trực tiếp sử dụng sức mạnh càng nhẹ chà đạp như thế được.

Nhiều năm tung hoành ở nước ngoài như vậy bọn họ có khi nào bị người ta ức hiếp như vậy đâu?

Chưa kể là lại đến từ trong nước, là đất nước mà bọn họ muốn quay về.

Tin tức truyền đến, phía bên Giang Ninh vẫn chưa có phản ứng gì. Aimeier đầu tiên là rất kinh ngạc.

Cô ngồi ở đó hồi lâu mà không lên tiếng, thậm chí cũng không dám tin.

Mãi cho đến khi cô xâu chuỗi lại những hành động của Giang Ninh mới thấy được cảm giác sởn tóc gáy.

“Không chiến mà thắng…” Khóe miệng cô hiện lên ý cười: “Đây là loại binh pháp mà người xưa nói đến sao?” Giang Ninh không có đi nước ngoài, thậm chí anh còn không làm gì cả.

Chỉ với vài hành động đã buộc nhà họ Bảo không còn đường nào để đi!

Việc này so với trực tiếp sử dụng sức mạnh càng nhẹ Cô ta không biết Giang Ninh đã làm như thế nào để lợi dụng thông tin của hải quan rồi chặn đường người của Thanh môn, lại làm thế nào để thông qua thế giới ngầm để xóa sạch tất cả cửa ngõ để Thanh môn có thể về nước.

Những điều này cô ta không hiểu nhưng theo suy đoán của cô ta thì địa vị của Giang Ninh ở thế giới ngầm trong nước chắc chăn là rất cao.

Ngay cả địa vị phía trên thế giới ngầm cũng chẳng kém!

Chỉ có như thế Giang Ninh mới có thể dễ dàng không đánh mà thắng.

Nhưng cô ta có điểm vẫn không hiểu được. Bảo Vinh Đông tại sao lại cúi đầu không dám phản kháng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.