Anh ta đã rất tức giận, giang hồ này giờ đã trở thành thứ gì rồi, thể loại nào cũng dám tới đây đòi quyển sách võ thuật.
Bọn họ có chút nhận thức nào về bản thân mình không?
Khi Phương Thu trở lại võ đường, ngồi còn chưa được nóng mông, lại có người đến đòi Quyền phổ.
Lần này, đối phương vẫn còn rất tức giận, cứ như là Giang Ninh đã ăn cắp Quyền phổ của họ vậy, căm phãn anh ta đến nỗi muốn lao vào đánh nhau, Phương Thu cũng không nhường nhịn, một quyền liền trực tiếp liền hạ gục anh ta.
Chỉ trong thời gian vài ngày ngắn ngủi, hết người này đến người khác đến đòi Quyền phổ, Phương Thu càng lúc càng trở nên tức giận, càng tức giận lại càng đánh nhau.
Cái gì mà Hình Ý quyền, Hổ quyền, Hỏa quyền, Thiết Tuyến Quyền, Vương Bát Quyền…
Những bậc thầy của nhiều quyền pháp khác nhau đều xuất hiện, như thể thế giới giang hồ vốn im lặng bấy lâu nay đã được hồi sinh trở lại.
Nhưng thực lực của những người này thực sự không dám khen ngợi, nhiều người trong số họ không cần Phương Thu xuất thủ, học viên bình thường ra tay cũng đủ để đánh gục bọn họ.
Trong văn phòng.
Giang Ninh đang pha trà, trên mặt nở nụ cười.
“Đằng sau chắc chắn có người đổ thêm dầu vào lửa, muốn cướp Quyền phổ trong tay của cậu, cậu có dự tính thế nào?” Đàm Hưng uống một ngụm trà, ngẩng đầu nhìn Giang Ninh.
Trước mắt, uy danh ở vùng cấm Đông Hải vẫn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-phu-nhi-dai/2773877/chuong-1502.html