Đặng Khẳng cất bước đi vào, đi theo sau là Đạo Sâm, còn có mấy bóng người, toàn thân đều là máu, tỏa ra hơi thở đáng sợi “Muốn đi thì đã muộn rồi” Đặng Khẳng cười ha ha: “Cơ Đức, ông nên sớm biết sẽ có ngày hôm nay chứ, ha ha ha hai” Ông ta đi thẳng tới trước bàn tròn, lật luôn cái bàn lại.
“Vấn đề bàn bạc hôm nay là huỷ bỏ chức gia chủ của Cơ Đức, từ hôm nay trở đi tất cả chỉ nhánh của dòng họ Slanka sẽ thu hồi về dòng họ!” “Ông đừng có mơt” Cơ Đức gào to.
“Giết ông ta đi!” Thật ra Đặng Khẳng cũng chẳng muốn nhiều lời.
Vừa ra lệnh thì phía sau có một cái bóng bay tới, lúc này nào còn ai có thể cản nổi bọn họ?
Két!
Cổ của Cơ Đức lập tức bị bóp chặt, không thể động đậy.
“Dừng tay!” Amy gầm lên.
Thế nhưng vốn chẳng có ai nghe cô ta nói.
Đạo Sâm chậm rãi đứng lên từ xe lăn, nhìn chằm chằm gương mặt của Amy với đầy ý nghĩ xấu xa.
“Tôi cũng đã nói từ lâu rồi, trở về dòng họ mới là lựa chọn tốt nhất, các ngươi cần gì phải chống lại, nhất định phải để tôi dùng cách này sao?” Đạo Sâm thản nhiên nói.
Anh ta chậm rãi cất bước đi về phía Amy, biểu cảm trên mặt chẳng khác nào một con ác quỷ!
“Giết Cơ Đức!” Đặng Khẳng thản nhiên nói: “Amy này giao cho cậu xử lý.”
“Răng rắc!” Vừa dứt lời, cổ của Cơ Đức trực tiếp bị bẻ gãy!
Không hề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-phu-nhi-dai/2769260/chuong-1605.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.