Đâu còn có uy nghiêm của một cao thủ thuộc dòng họ lánh đời có tiếng tăm nữa, bây giờ mỗi một cái tát của Giang Ninh giáng xuống đều khiến cho khóe miệng của ông ta máu tươi đầm đìa!
“Bốp!”
Đến cái tát cuối cùng, cả người Phương Hồng Sơn cũng không giữ vững được nữa, đổ ập xuống nền đất, đầu bị va đập vang lên một tiếng “Bịch”, toàn bộ người trong chỗ này cũng đều có thể nghe thấy.
Trên sàn nhà, nên gạch ngay tức khắc bị máu tươi nhuộm đỏ.
Không khí ở nơi linh đường này càng thêm trở nên tĩnh lặng.
Nhất là mấy người trong đám người nhà họ Phương kia, giờ phút này cả người bọn họ đều chết lặng, tựa như là đã bị sấm sét đánh trúng vậy, đứng im không nhúc nhích.
Cho dù có như thế nào thì bọn họ cũng sẽ không nghĩ tới được, Phương Hồng Sơn mạnh mẽ và hùng hổ dẫn theo bọn họ đi tới nơi này, nhưng mà kết quả là có mấy người đã bị Giang Ninh nhẹ nhàng g iết chết, thậm chí ngay cả trưởng lão Phương Hồng Sơn của bọn họ vào giờ phút này cũng đang ngã quy xuống đất, không có một chút sức lực phản kháng nào!
Giang Ninh… Người này còn là con người sao?
Làm thế nào mà trong giới giang hồ hiện nay vẫn còn một cao thủ đáng sợ đến như vậy được chứ?
“Mày…”
Phương Hồng Sơn Căn răng, hơi thở dồn dập: “Giang Ninh!
Bọn mày xong đời rồi!”
Phương Hồng Sơn muốn ngẩng đầu lên nhưng mà lại bị một bàn chân của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-phu-nhi-dai/2769200/chuong-1656.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.