Chương trước
Chương sau
Phương Hồng Sơn ở trong phòng làm việc của mình để nghỉ ngơi.

Xương cốt của ông ta cũng đã gãy vài cái, cho dù muốn ông ta đi Đông Hải lần nữa thì nhất định anh ta sẽ từ chối.

Thái độ của Phương Uy đã khiến cho ông ta nhận ra thái độ của ông ta đối với mấy trưởng lão này cũng không còn kiên nhãn cũng như là không có lòng tin.

Người này rõ ràng là muốn một mình nắm giữ toàn bộ nhà họ Phương, không cho phép có bất kỳ kẻ nào nhúng tay vào!

“Hắc Sơn bị chết là không oan!”

Phương Hồng Sơn hừ một tiếng: “Ông ta đáng chết!”

Giấu giếm nhà họ Phương hơn hai mươi năm, khi ông ta được phái đi giết đạo nhân, không những ông ta không giết lại còn uy hiếp lợi dụng đạo nhân để đòi quyền phổ.

Đó chính là hành động ngõ nghịch với Phương Uy, cho dù ông ta không chết thì Phương Uy cũng sẽ không để lại cho ông †a một đường sống.

Chẳng qua là Phương Uy sinh ra vốn đã có tính đa nghi, một Hắc Sơn đã đủ để cho ông ta mất hết tín nhiệm đối với những người khác.

Nhưng mà ông ta cũng không nghĩ tới Giang Ninh này ở Đông Hải lại lợi hại đến như vậy!

“Đại nhân Hồng Sơn, Phương Hạ đã đến Đông Hải có thể mang được quyền phổ về không?”

Bọn đàn em hỏi.

“Quyền phổ đã bị người khác cướp đi, đến cùng có phải ở trên tay của Giang Ninh hay không thì nó vẫn là một câu hỏi”

Phương Hồng Sơn mở mắt ra: “Nhưng điều này không quan trọng, Phương Hạ chắc chắn sẽ không lấy được quyền phổ, thậm chí là có khả năng mất mạng!”

Giang Ninh vô cùng mạnh đến nỗi mà bây giờ Phương Hồng Sơn cũng vẫn còn cảm thấy sợ hãi ở trong lòng.

Bên trong đầu của ông ta vẫn còn hiện ra những chiêu thức của Giang Ninh khiến cho lúc này dù ông ta đang ở trong thư phòng thì cả thân thể vẫn run lên bần bật.

Cái loại quyền pháp này khiến cho người ta có cảm giác nó rất đơn giản liếc nhìn sang cũng không thấy gì đặc biệt nhưng những thứ càng đơn giản thì càng nguy hiểm!

Chính ông ta thân là trưởng lão của nhà họ Phương, thực lực tại nhà họ Phương cũng coi là cao, thế nhưng ở trước mặt của Giang Ninh thì cũng không đáng là gì.

Mặc dù ông ta không muốn thừa nhận nhưng mà ông ta biết rõ Giang Ninh nếu muốn giết ông ta thì cũng không phải là một chuyện khó!

Người giỏi như vậy rồi còn muốn nắm ở trong tay vài trang quyền phổ để làm gì?

“Phương Ha nếu như thật sự chết đi thì Giang Ninh… cũng sẽ hoàn toàn kết thúc”

Ông ta hừ lạnh một tiếng, trong lòng tức giận.

Ông ta ở trước mặt nhiều người như vậy bị Phương Uy chất vấn, thật đúng là mất hết thể diện.

Nhất là Phương Hạ không có chút tôn trọng nào dành cho ông ta, cậu ta chết cũng là đáng đời.

“Đại nhân Hồng Sơn, Đông Hải kia thực sự là lợi hại như vậy sao?”

Bọn đàn em có chút không tin.

Bọn họ với tư cách là thế gia ẩn danh, đã ẩn cư tại núi Chung Nam, dốc lòng nghiên cứu võ đạo, có thể nói là thực lực đã vượt qua tất cả đám người kia.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.