Trưởng lão nhà Tư Mã kinh ngạc đến ngây người.
Ông ta kinh ngạc là vì một đệ tử bình thường lại có thể hiểu được quyền phổ này, càng ngạc nhiên hơn là những người khác chỉ chúc mừng và hâm mộ nhưng lại chẳng lộ ra nửa phần phen!
“Chuyện này… Sao có thể?”
Trưởng lão Tư Mã khó có thể tin nổi, dường như đối với tất cả những người ở võ quán này, chỉ cần có người có thể tăng lên thực lực của mình, cho dù không phải là bản than bọn họ nhưng bọn họ vẫn vô vùng vui vẻ như nhau.
Không có bất kỳ một ai tỏ vẻ ích kỷ cả!
Sao có thể như thế được?
Trong loại hoàn cảnh này, việc cạnh tranh rất kịch liệt, đặc biệt là khi thấy người khác vượt qua mình, đừng nói những người trẻ tuổi naỳ mà.
ngay cả một lão già như trưởng lão Tư Mã ít nhiều gì cũng sẽ có chút dao động.
Nhưng nhìn vào những người này, ngoại trừ một tỉa hâm mộ thì đảo mắt bọn họ đã quên mất, lại lần nữa đảm chìm vào việc tu luyện.
Ông ta hoàn toàn không hiếu nỗi bầu không khí này, tình trạng kiểu này, “Cấm địa Đông Hải này… quả thật khác biệt”
Trưởng lão Tư Mã cau mày.
Ông ta không nói gi, cũng không quấy rầy những người đó, xoay người rời đi.
Khi ông ta trở về phòng cho khách, thấy các vị trưởng lão của gia tộc khác cũng từ bên ngoài quay về.
Thực rõ ràng, trên mặt mọi người đều mang theo vẻ nghiêm trọng và sự kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-phu-nhi-dai/2766436/chuong-1806.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.